KINH ĐẠI BÁT NHÃ BA LA MẬT ĐA.................................................. .....................................Quyển 64
__________________________________________________ _____________________________________



Xá Lợi Tử! Cái không nội và tánh của cái không nội là không. Vì sao? Vì trong tánh không của cái không nội, cái không nội không sở hữu, chẳng thể nắm bắt được, đại Bồ-tát cũng không sở hữu, chẳng thể nắm bắt được. Cái phi cái không nội và tánh cái phi cái không nội là không. Vì sao? Vì trong tánh không của cái phi cái không nội, cái phi không nội không sở hữu, chẳng thể nắm bắt được, nên đại Bồ-tát cũng không sở hữu, chẳng thể nắm bắt được. Cái không ngoại, cái không nội ngoại, cái không không, cái không lớn, cái không thắng nghĩa, cái không hữu vi, cái không vô vi, cái không rốt ráo, cái không không biên giới, cái không tản mạn, cái không không đổi khác, cái không bổn tánh, cái không tự tướng, cái không cộng tướng, cái không tất cả pháp, cái không chẳng thể nắm bắt được, cái không không tánh, cái không tự tánh, cái không không tánh tự tánh và tánh của cái không ngoại cho đến cái không không tánh tự tánh là không. Vì sao? Vì trong tánh không của cái không ngoại cho đến cái không không tánh tự tánh, cái không ngoại cho đến cái không không tánh tự tánh không sở hữu, chẳng thể nắm bắt được, đại Bồ-tát cũng không sở hữu, chẳng thể nắm bắt được. Cái phi cái không ngoại cho đến cái không không tánh tự tánh và tánh của cái phi cái không ngoại cho đến cái không không tánh tự tánh là không. Vì sao? Vì trong tánh không của cái phi cái không ngoại cho đến cái không không tánh tự tánh, cái phi cái không ngoại cho đến cái không không tánh tự tánh không sở hữu, chẳng thể nắm bắt được, đại Bồ-tát cũng không sở hữu, chẳng thể nắm bắt được.

Xá Lợi Tử! Do duyên cớ này, nên tôi nói là chính cái không nội, đại Bồ-tát không sở hữu, chẳng thể nắm bắt được; lìa cái không nội, đại Bồ-tát không sở hữu, chẳng thể nắm bắt được. Chính cái không ngoại cho đến cái không không tánh tự tánh, đại Bồ-tát không sở hữu, chẳng thể nắm bắt được; lìa cái không ngoại cho đến cái không không tánh tự tánh, đại Bồ-tát không sở hữu, chẳng thể nắm bắt được.

Xá Lợi Tử! Chơn như và tánh của chơn như là không. Vì sao? Vì trong tánh không của chơn như, chơn như không sở hữu, chẳng thể nắm bắt được, đại Bồ-tát cũng không sở hữu, chẳng thể nắm bắt được. Cái phi chơn như và tánh cái phi chơn như là không. Vì sao? Vì trong tánh không của cái phi chơn như, cái phi chơn như không sở hữu, chẳng thể nắm bắt được, nên đại Bồ-tát cũng không sở hữu, chẳng thể nắm bắt được. Pháp giới, pháp tánh, tánh chẳng hư vọng, tánh chẳng đổi khác, cảnh giới bất tư nghì, cảnh giới hư không, cảnh giới đoạn, cảnh giới ly, cảnh giới diệt, tánh bình đẳng, tánh ly sanh, pháp định, pháp trụ, cảnh giới vô tánh, cảnh giới vô tướng, cảnh giới vô tác, cảnh giới vô vi, cảnh giới an ổn, cảnh giới tịch tịnh, bổn vô, thật tế, cứu cánh Niết-bàn và tánh của pháp giới, pháp tánh cho đến thật tế, cứu cánh Niết-bàn là không. Vì sao? Vì trong tánh không của pháp giới, pháp tánh cho đến thật tế, cứu cánh Niết-bàn, pháp giới, pháp tánh cho đến thật tế, cứu cánh Niết-bàn không sở hữu, chẳng thể nắm bắt được, đại Bồ-tát cũng không sở hữu, chẳng thể nắm bắt được. Cái phi pháp giới, pháp tánh cho đến thật tế, cứu cánh Niết-bàn và tánh của cái phi pháp giới, pháp tánh cho đến thật tế, cứu cánh Niết-bàn là không. Vì sao? Vì trong tánh không của cái phi pháp giới, pháp tánh cho đến thật tế, cứu cánh Niết-bàn, cái phi pháp giới, pháp tánh cho đến thật tế, cứu cánh Niết-bàn không sở hữu, chẳng thể nắm bắt được, đại Bồ-tát cũng không sở hữu, chẳng thể nắm bắt được.

Xá Lợi Tử! Do duyên cớ này, nên tôi nói là chính chơn như, đại Bồ-tát không sở hữu, chẳng thể nắm bắt được; lìa chơn như, đại Bồ-tát không sở hữu, chẳng thể nắm bắt được. Chính pháp giới, pháp tánh cho đến thật tế, cứu cánh Niết-bàn, đại Bồ-tát không sở hữu, chẳng thể nắm bắt được; lìa pháp giới, pháp tánh cho đến thật tế, cứu cánh Niết-bàn, đại Bồ-tát không sở hữu, chẳng thể nắm bắt được.