DIỄN ĐÀN PHẬT PHÁP THỰC HÀNH - Powered by vBulletin




Cùng nhau tu học Phật pháp - Hành trình Chân lý !            Hướng chúng sinh đi, hướng chúng sinh đi, để làm Phật sự không đối đãi.


Tánh Chúng sinh cùng Phật Quốc chỉ một,
Tướng Bồ Đề hóa Liên hoa muôn vạn.

Hiện kết quả từ 1 tới 10 của 32
  1. #4
    HOA Avatar của socnho
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.157
    Thanks
    536
    Thanked 546 Times in 191 Posts
    4.
    Kính các bác, các anh chị em, cùng các bậc trên trước !

    Sau câu chuyện 1986 của em trai anh Hậu, thì chị em socnho cũng còn có dịp đến thăm anh VC và gia đình của anh vài lần nữa, thì trong những lần đó, socnho lại được nghe thêm 1 câu chuyện linh ứng của Đức Quán-Thế-Âm Bồ-Tát do chính mẹ của anh VC kể như sau :

    Bác nói :

    Hồi trước khi di cư vào Nam năm 1954, thì nhà của bác ở (ở đâu thì socnho quên mất rồi, nhưng socnho chỉ nhớ là bác ở gần Thủy-Nguyên hay Thủy-Uyên) gì đó, là vùng sông biển, nên bác bơi lội cũng giỏi.

    Một ngày nọ (là sau nầy) bác dẩn anh VC ra bải biển Vũng-Tàu ở bải sau) tắm, thì bất ngờ bác phát hiện ra cái phao của anh VC đã bị sóng giạt ra xa rồi, mà chỉ thấy chiếc phao tròng trành nghiên ngửa, chớ không thấy anh VC đâu (lúc đó anh VC còn nhỏ, chưa tới mười tuổi). Bác hoảng quá, liền lội ra, lặn xuống bơi tìm anh VC. Trong lúc sức đã đuối, mà con thì mất dạng, bác chỉ còn nhớ niệm Đức Quán-Thế-Âm Bồ-Tát cứu khổ, cứu nạn giửa biển khơi sóng bủa ngập đầu.

    Bác kể lại là bác niệm như vậy do thường ngày nghe người ta niệm mà bác bắt chước, chớ lòng bác chưa bao giờ tin Phật. Rồi ngày hôm đó, giửa lòng biển lạnh mênh mông, việc tìm anh VC chẳng khác gì như "mò kim đáy biển". Vậy mà bác đã tìm được anh VC đang chìm sâu, thì oai lực Đức Quán-Thế-Âm không làm sao bác diễn tả cho cùng. Khi bác đã đưa anh VC trồi lên mặt nước thì bác nghĩ phen nầy chắc chết, vì sóng lớn quá, giữa muôn sóng nhấp nhô, bác không biết hướng nào là bờ nữa. Trong khi một tay thì nắm anh VC đang chết ngất, còn một tay bác cố quơ quào. Sự cầm cự như vậy chưa được bao lâu thì tay chân bác đã rã rời, trong lúc mạng sống hai mẹ con như "chỉ mành treo chuông", thì một lần nữa bác xưng niệm "Cứu khổ cứu nạn Quán-Thế-Âm Bồ-Tát !" Khi ấy, bác thấy Ngài đang đứng ở trước mặt của bác, và cách mặt nước khoảng một thước tây.

    Bác cứ xưng niệm danh hiệu Quán-Thế-Âm Bồ-tát và bơi theo Ngài như vậy (cũng khá lâu), đến khi có ghe tàu đến cứu, thì Đức Quán-Thế-Âm mới biến mất. Còn anh VC thì khi được cấp cứu là liền tỉnh lại, trong khi bác cứ ngở là ảnh đã chết.


    Nam-Mô Quán-Thế-Âm Bồ-Tát !

    Kính thưa cùng các bậc trên trước và tất cả người đọc !

    Qua những câu chuyện về Đức Quán-Thế-Âm cứu khổ cứu nạn, mà socnho vừa kể, cũng như sắp kể thêm, chắc chắn sẽ có nhiều thiếu sót về chi tiết. Kính thưa, biết như vậy, nhưng với thời gian quá lâu, với trí nhớ phàm phu nhỏ hẹp, nên đôi lúc socnho đành phải tóm tắc nội dung, và bỏ qua rất nhiều đoạn thật hay trong câu chuyện, socnho cảm thấy thật là đáng tiếc !.

    Nhưng socnho tự nghĩ :" Thà là bỏ qua chi tiết vì không nhớ, còn hơn tự ý đặt thêm, hoặc bớt theo ý mình, thì trước là dối mình, sau là gạt người, có khác gì như câu "buôn Thần, bán Thánh".

    Cho nên socnho mong sao các bậc trên trước cùng tất cả người đọc đều lượng thứ, cảm thông cho socnho .

    Kính
    socnho



  2. The Following 3 Users Say Thank You to socnho For This Useful Post:

    chimvacgoidan (03-13-2016),phapchieumt (03-14-2016),trantu (03-13-2016)

Thông tin chủ đề

Users Browsing this Thread

Hiện có 1 người đọc bài này. (0 thành viên và 1 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •