DIỄN ĐÀN PHẬT PHÁP THỰC HÀNH - Powered by vBulletin




Cùng nhau tu học Phật pháp - Hành trình Chân lý !            Hướng chúng sinh đi, hướng chúng sinh đi, để làm Phật sự không đối đãi.


Tánh Chúng sinh cùng Phật Quốc chỉ một,
Tướng Bồ Đề hóa Liên hoa muôn vạn.

Hiện kết quả từ 1 tới 10 của 32
  1. #9
    HOA Avatar của socnho
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.157
    Thanks
    536
    Thanked 546 Times in 191 Posts


    Kính quý đạo hữu cùng các bậc trên trước !

    socnho thấy câu chuyện của sư-cô (chú-tiểu) hay ghê vậy nhe. Ánh sáng mặt trời muốn đến trái đất thì phải qua 1 chặng thời gian là 8 phút, 19 giây, còn chú-tiểu nầy khi gặp nguy, thì trong tư tưởng liền có Đức Quán-Thế-Âm liền. Cho nên không thể đem tốc độ ánh sáng quá chậm để so sánh được.

    Không biết socnho nói như vầy có đúng không nữa.

    Kính thưa, Hôm nay socnho xin phép được trở lại với tựa đề : "Sự Tích Và Hạnh Nguyện Đức Quán-Thế-Âm Bồ-Tát", để kể thêm 1 câu chuyện sự thật, mà không kém phần hồi hộp, và nhất là sự nhiệm mầu khó nghĩ bàn, khi xưng niệm danh hiệu Nam-Mô Quán-Thế-Âm Bồ-Tát.

    Thưa, chị ND vừa bán cá ngoài chợ, vừa niệm Đức Quán-Thế-Âm Bồ-Tát. Có lẽ chị vừa nhận ra được điều gì không ổn trong công việc buôn bán những sinh mạng đáng thương của bao nhiêu con cá cố lăn lóc trong thau, để tìm đường bơi về sông, biển. Nên chị niệm Phật để vơi bớt niềm ray rứt, bối rối nặng trĩu trong lòng.

    Và rồi cuộc sống nơi thôn dã quê mùa quá đổi, nên ước mơ của chị ND cũng thật là mộc mạc nhỏ bé như mùi thơm bông cỏ dại, khiến người nghe cũng thấy dễ gần dễ mến. Chị ND kể lại :" Em biết hôn? Lúc đó chị chỉ ao ước là, khi nào để dành tiền mua được hai, ba chỉ vàng rồi, thì chị sẽ đổi qua bán cá khô thôi, chớ hỏng bán cá tươi nữa đâu, tại vì mỗi ngày dòm thấy tụi nó ngáp ngáp chị nói thiệt là chị chịu hỏng nổi ."

    Tối nào thắp nhang chị ND cũng đều tha thiết cầu Đức Quán-Thế-Âm cho chị có cơ hội ""đổi đời "" như vậy. Một ngày nọ, đang ngồi bán cá thì tự nhiên có một người đàn ông đến gợi chuyện làm quen, rồi sau vài câu xả giao, là ông ta hỏi chị ND có muốn vượt biên không, nếu muốn vượt biên thì chỉ cần đưa cho ông ta 2 chỉ vàng y thôi. Nghe xong chị ND liền nở nụ cười sung sướng thật tươi, và vội lấy 2 chỉ vàng y đang bọc trong mình ra đưa cho ông ấy liền, khiến cho ông khách đó ngạc nhiên vô cùng về lòng tin người của chị.

    May thay gặp được người chân thật, nên hôm sau ông khách đó đã đến, và đưa chị đi vượt biên. Khi ra khỏi hải phận quốc tế, thì chị và mọi người được lên mui tàu thoải mái hơn, lúc đó chị bèn lanh quanh tìm hai vật dụng, để gỏ với nhau cho thành tiếng mà niệm Phật. Mặc cho ai làm gì, chị không để ý đến, chị nói : "Lúc đó được ngồi trước mủi tàu niệm danh hiệu Đức Quán-Thế-Âm thiệt là thích quá đi, vì thường ngày chị cực thấy mồ thấy tổ, bụng thì muốn niệm Phật, nhưng 2 con mắt thì ngủ gục đó".

    Sóng nâng con tàu lên cao, xuống thấp theo hơi thở của đại dương, đôi mắt màu xanh bao la như đang nhìn cảm thông cho những niềm hy vọng đợi chờ phía trước.

    Mọi người vui mừng reo hò vì đã thấy 1 chiếc tàu có lá cờ ngoại quốc sắp đến gần rồi...nhưng té ra đó là lá cờ có hình cái sọ người!. Trên tàu ai cũng sợ điếng người, đến nỗi riu ríu không dám nói chuyện gì. Mấy chục con mắt không hẹn nhau mà cùng nhìn về gả chỉ huy có thân hình lực lưỡng, có gương mặt hung dữ, có đôi mắt trắng dã, làm nổi bật làn da đen trông thật là ngầu. Lúc đó chị ND không biết là cướp biển, nên chị vội chen lên phía trước, cúi đầu chào họ vui vẻ. Bổng người chỉ huy "mặt ngầu" đưa tay ra nắm lấy mặt dây chuyền hình Đức Quán-Thế-Âm (bằng đá) trên cổ chị ND mà ngắm nghía. Đoạn ông ta hất hàm gọi đàn em chuyển hết số người vượt biên qua bên tàu của ông, xong rồi họ dùng súng bắn cho lủng con tàu nhỏ.

    Giửa đại dương bao la, vậy mà chỉ có 1 bến nước, cứ ngở bến nước nầy, khát thì không có nước uống, còn đói bụng thì chắc là phải cố quên luôn. Nhưng lạ thay, nước uống, thức ăn được dâng ngay trước mặt no nê. mền đắp, khăn lau, quần áo bổng dưng đầy đủ. Từng người thủy thủ đi phục vụ cho đám người vượt biên như khách quý. Còn riêng chị ND được ngồi chung mâm với vị chỉ huy thân mật, họ ăn uống ca hát suốt đêm, dù là bất đồng ngôn ngữ.

    Sáng hôm sau, họ đưa đoàn người vượt biên đến đảo (đảo gì socnho quên rồi). Dầu đến giờ phút nầy sắp được lên bờ rồi mà mọi người củng còn run sợ, chỉ riêng chị ND là tỏ vẽ cảm động nên cứ đứng bịn rịn nói lời chia tay và cám ơn. Vị chỉ huy tuy là không biết tiếng Việt, nhưng chắc là đã ngầm hiểu được ý của chị ND, nên đưa tay ôm chị ND siết mạnh 1 cái. Lúc đó thì chị ND bèn cởi sợi dây chuyền bằng đá rẽ tiền, đeo choàng lên cổ vị chỉ huy, ông ta bèn nâng mặt dây chuyền lên bằng hai tay, còn ánh mắt thì nhìn chị ND trìu mến, để thay cho lời cảm ơn đầy trân trọng.

    Tàu cướp biển đã đi xa, chỉ còn lại mấy chiếc ghe nhỏ đang chở mọi người vào đất liền, thì ở đây ai cũng chưởi chị ND bằng những lời thậm tệ. Riêng chỉ có ông khách (mà nhận 2 chỉ vàng của chị ND) là ngỏ lời cầu hôn với chị. Vì ông cho đây là 1 điều hy hửu, Khi ông nhận ra điều hy hửu mầu nhiệm nầy ở trên mặt dây chuyền của chị ND. Còn khắp nơi, ai ai cũng biết cướp biển Thái-Lan không bao giờ treo lá cờ sọ người để ...Đi Làm Từ Thiện.

    Trong kinh Nhật-Tụng Đức Thích-Ca-Mâu-Ni Phật đã dạy :


    Nhược phục hữu nhơn, lâm đương bị hại, xưng Quán-Thế-Âm Bồ-Tát danh giả, bỉ sở chấp đao trượng, tầm đoạn đoạn hoại, nhi đắc giải thoát. Nhược tam thiên, đại thiên quốc độ, mãn trung Dạ-Xoa, La-Sát, dục lai não nhơn, văn kỳ xưng Quán-Thế-Âm Bồ-Tát danh giả, thị chư ác quỷ, thượng bất năng dĩ ác nhãn thị chi, huống phục gia hại.

    Nam-Mô Quán-Thế-Âm Bồ-Tát !
    Nam-Mô Quán-Thế-Âm Bồ-Tát !
    Nam-Mô Quán-Thế-Âm Bồ-Tát !


    Kính
    socnho



  2. The Following 2 Users Say Thank You to socnho For This Useful Post:

    chimvacgoidan (03-17-2016),phapchieumt (03-17-2016)

Thông tin chủ đề

Users Browsing this Thread

Hiện có 1 người đọc bài này. (0 thành viên và 1 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •