Kinh Duy Ma Cật
90
__________________________________________________ _____________________________________


Bấy giờ Thế Tôn như pháp an ủi hỏi thăm các Bồ Tát rồi, bảo ngồi lại chỗ cũ. Cả chúng đều vâng lời dạy.

Khi chúng ngồi xong, Phật bảo Ngài Xá Lợi Phất rằng :

- Ông có thấy thần lực tự tại của Bồ Tát đại sĩ làm đó chăng ?

- Dạ con đã thấy.

- Ý ông nghĩ sao ?

- Bạch Thế Tôn ! Con thấy các việc làm ấy không thể nghĩ bàn, không phải lấy ý mà tính được, không phải suy nghĩ mà lường được.

Ông A Nan bạch Phật rằng :

- Bạch Thế Tôn ! Mùi hương con nghe đây từ xưa chưa từng có, đó là mùi hương chi ?

Lúc đó ông Xá Lợi Phất nói với ông A Nan rằng :

- Lổ chưn lông của chúng tôi cũng có mùi hương ấy !

Ông A Nan nói :

- Mùi hương ấy ở đâu đến ?

Ông Xá Lợi Phất nói :

- Đấy là Trưởng giả Duy Ma Cật xin cơm thừa của Phật ở nước Chúng Hương đem về ăn nơi nhà ông, nên tất cả lỗ chưn lông đều ra mùi hương như thế.

Ông A Nan hỏi ông Duy Ma Cật rằng :

- Mùi hương đó còn được bao lâu ?