27 . _
Bởi vì bản tánh không chướng ngại của tâm, có một sanh khởi liên tục của những hình tướng.
Như những làn sóng và nước của đại dương, chúng không phải là hai (cái khác nhau).
Bất cứ cái gì sanh khởi đều được giải thoát vào trạng thái tự nhiên của tâm.
Tuy nhiên nhiều tên khác nhau được áp dụng cho nó trong tiến trình không dứt của sự đặt tên sự vật này,
Về thật nghĩa của nó, tâm không hiện hữu nào khác hơn là một.
Và hơn nữa, sự phi thường này không có bất kỳ nền tảng và bất kỳ gốc rễ nào.
Nhưng dù nó là một, con không thể tìm nó trong một chiều hướng riêng biệt nào.
Nó không thể được thấy như một thực thể trú ngụ nơi nào đó, bởi vì nó không được tạo tác hay làm ra bởi bất cứ cái gì.
Nó cũng không được thấy như chỉ trống không, bởi vì có hiện hữu sự rực rỡ trong suốt của trong sáng quang minh và cái biết của nó.
Nó cũng không được thấy như đa thù, bởi vì tánh Không và trong sáng là không thể tách lìa.
Tánh giác tự thân và tức thời là trong sáng và hiện tiền.
Dù hình như có những hoạt động, nhưng không có cảm thức về một tác nhân là người hành động.
Dù chúng không có tự tánh, những kinh nghiệm được có trải nghiệm.
Nếu con thực hành theo cách này, bấy giờ mọi sự sẽ được giải thoát.
Về những khả năng giác quan của chính con, mọi sự sẽ được hiểu tức thời không có sự can thiệp của hoạt động trí năng.
Như trường hợp hạt mè là nguyên nhân của dầu và sữa là nguyên nhân của bơ,
Nhưng không có ép thì không có dầu và không có khuấy thì không có bơ,
Thế nên tất cả chúng sanh, dù họ sở hữu tinh túy thật sự của Phật quả, Sẽ không chứng ngộ Phật quả nếu không dấn thân vào thực hành.
Nếu thực hành thì dù một người chăn bò cũng có thể giải thoát,
Dù người ấy không biết giải thích, anh vẫn có thể đặt mình một cách có hệ thống trong kinh nghiệm về nó.
(Chẳng hạn) khi người ta đã có kinh nghiệm thực sự nếm đường trong miệng mình,
Người ta không cần được giải thích vị đường bởi người nào khác.
Không thấu hiểu (tánh giác nội tại) này thì dù những Pandita cũng có thể rơi vào sai lầm.
Dù họ học nhiều, hiểu biết nhiều trong việc giải thích chín thừa,
Việc ấy cũng giống như những tin đồn loan truyền về những nơi chốn họ chưa từng đích thân thấy,
Và về Phật quả, họ sẽ không tiếp cận nó thậm chí trong một khoảnh khắc.
Nếu con thấu hiểu (tánh giác nội tại), tất cả mọi công đức và tội lỗi của con sẽ được giải thoát vào trong thể trạng của chính chúng.
Nhưng nếu con không thấu hiểu nó, bất kỳ hành vi đức hạnh hay xấu xa nào mà con đã mắc
Sẽ tích tập thành nghiệp dẫn đến chuyển sanh trong cối trời hay những số phận thấp xấu.
Nhưng nếu con thấu hiểu tánh giác nguyên sơ trống không này là tự tâm con,
Những hậu quả của công đức và tội lỗi sẽ không bao giờ thành tựu,
Như một con suối sẽ không phát sanh trong bầu trời trống không,
Trong trạng thái của bản thân tánh Không, thậm chí đối tượng của công đức hay tội lỗi còn không được sanh ra.
Bởi thế, tánh giác tự thân biểu lộ của con thấy mọi sự một cách trần trụi.
Sự tự giải thoát qua thấy với tánh giác trần trụi này là sâu thẳm lớn lao như vậy.
Và, cái này là như thế, con cần phải trở nên quen biết thân thiết với tánh giác tự thân.
Ấn niêm phong một cách sâu thẳm!