12._ Khi con ngước nhìn không gian của bầu trời ngoài bản thân con,
Nếu không có những tư tưởng là những phóng xuất được phóng chiếu ra,
Và khi con nhìn vào tự tâm bên trong bản thân con,
Nếu không có người phóng chiếu những tư tưởng bằng cách nghĩ đến chúng,
Bấy giờ tâm vi tế của con sẽ trở nên trong sáng rạng rỡ mà không có gì được phóng chiếu.
Bởi vì Tịnh Quang của tánh giác nội tại của con là trống không, nó là Pháp thân;
Và nó giống như mặt trời mọc trong một bầu trời không mấy sáng sủa.
Cho dù (ánh sáng này không thể nói là) có một hình dạng đặc biệt nào, tuy nhiên, nó có thể được biết hoàn toàn,
Nghĩa của cái này, dù được thấu hiểu hay không, thì đặc biệt quan trọng.