6._ Về phần tánh giác lóng lánh được gọi là "tâm" này,
Dù người ta nói nó hiện hữu, nó không thực sự hiện hữu.
(Mặt khác) như là một nguồn, nó là nguồn gốc của sự khác biệt của tất cả an lạc của niết bàn và tất cả buồn đau của sanh tử.
Và về phần như là cái gì được khao khát, nó được yêu thích giống như Mười Một Thừa,
Về tên, những tên khác nhau áp dụng cho nó thì vô số.
Một số người gọi nó là "bản tánh của tâm" hay “tự tâm".
Những người Tirthika gọi nó là Atman (Ngã) hay "tự ngã".
Những Thanh Văn gọi nó là Anatman hay "vô ngã",
Những nhà Duy Thức (Chittamạưin) gọi nó là Chitta hay "Tâm",
Một số gọi nó là Bát Nhã ba la mật hay " sự toàn thiện của trí huệ".
Một số gọi nó là Tathagatagarbha hay "Như Lai tạng".
Một số gọi nó là Mahamudra hay "Đại Ấn",
Một số gọi nó là "Quả cầu Duy Nhất".
Một số gọi nó là Dharmadhatu (Pháp giới) hay "chiều kích của Thực tại".
Một số gọi nó là Alaya hay "căn cứ của mọi sự",
Và một số gọi nó một cách đơn giản là "cái biết bình thường".