.
Quy-nguyên. 7
**********
Có một quyển sách tên là “Chính bản thanh nguyên” ( Sửa gốc, ngọn cây thẳng; vét nguồn, nước suối trong) . Với đạo Phật, đây chỉ là lớp 1, lớp Nhân Thiên Thừa. Chữ NGUYÊN nầy không phải là cội-nguồn mà ta muốn bàn đến.
Điều ta muốn bàn đến là “CỘI-NGUỒN CỦA VÒNG SINH-TỬ LUÂN-HỒI” cội-nguồn của vũ-trụ Tam-Thiên Đại-Thiên Thế-Giới (trong đó có ta). Đó là bến bờ An-Lạc Hạnh-Phúc Chân-Thường .
Vạn-vật đều phải trải qua bốn thời-kỳ Thành, Trụ, Hoại, Không. Cái Không nầy không phải là cái Không mà ta muốn đến. Cái Không mà ta muốn đến vốn là Cái CÓ, mà còn là “ Đại CÓ ” nữa, “Chân-thật CÓ, Thường còn CÓ, Hạnh-phúc CÓ, Viên-mãn CÓ, Thường-tịch CÓ, Thường-chiếu CÓ….”
Cội-nguồn này là Đại bến bờ, là nơi An-nghỉ chân thật cuối cùng, là suối nguồn tươi mát thiên-thu, là không còn gì ngăn cách, là…là….
Ngần ấy danh từ tuy nhiều nhưng chẳng phải là đủ để diển tả cái chỗ mà hành-giả hướng tâm tìm về, như cái đẹp sảng-khoái của núi rừng hoang-sơ bạn phải đến tận nơi để cãm nhận nó, mọi lời diễn tả đều bất toàn, què quặt.
Đến đây ắt hẳn bạn cật vấn tôi: - Anh đã “ĐẾN NƠI” chưa mà viết như người đã biết, đã hiểu rõ, anh không sợ phạm tội Đại vọng-ngử sao ?
_ Xin thưa, tôi chưa đến, tôi là người đang đi, có thể tôi đi trước bạn một bước nhưng tôi mong được là người đi sau bạn, được nghe những lời quở mắng chân tình của bạn, bạn chỉ rõ cho tôi những sai sót, cho tôi tiến bộ hơn. Ngay từ đầu, tôi đã chọn cho mình một công việc là viết, viết để có chỗ hướng tâm, viết để lợi mình lợi người (nếu viết chưa đúng thì cũng là duyên để chúng ta suy-tư thêm), viết để không còn lêu lỏng rong chơi vô-định, viết để đào sâu thấy rõ vấn-đề, viết vì gợi ý “gượng dậy nhé con” của “mẹ hiền”.
_ Đây chỉ là trường hợp TRÒN TIN và MỞ THÔNG TRÍ-TUỆ , người tròn tin thì rất hùng-biện, người mở thông Trí-tuệ thì có thể thấy biết trước Hành-trình và Điểm đến gần đúng như sự thực. (Ngày xưa khi Darwin thấy một hoa lan có cái cuống giả dài 30cm, mật và phấn hoa ở trong cuống giả nầy, ông suy luận rằng phải có một loài bướm có cái vòi dài 30 cm để thụ phấn cho hoa nầy; mãi đến ngày nay_ sau 150 năm_ dùng camera hồng ngoại người ta mới ghi hình được con bướm đặc chủng nầy).
_ Tội “Đại vọng-ngữ” chỉ cấu thành khi hành-giả tự cho là đủ, là đã đến cuối hành-trình, không còn ý cầu tiến, làm dứt bặt duyên với cội-nguồn “Viên-Giác”.
_ Tôi viết vì thuận tay mà viết, không mong được khen, không ngại lời chê trách quở mắng. Tôi viết vì các DUYÊN đã đủ để viết : thời-gian và phương-tiện .