Kính chào quý đạo hữu, chào bạn gaiden !Nguyên văn bởi gaiden
Để trả lời câu hỏi này của bạn, trước tiên xin mời các bạn xem lại chuyện Ngài Milarepa bị đầu độc :
Bấy giờ bệnh tình của Milarepa đã trở thành hiển nhiên. Nghe thế, vị Geshe (vị chủ mưu "đánh" thuốc độc) vội vàng mang theo một miếng thịt nhỏ và một ít bia làm lễ vật viếng ông. Ông ta nói với Milarepa bằng một giọng giảo hoạt nhất:
“Ồ, Jetsun Milarepa thật là một người thánh thiện,” ông ta ôn tồn nói, “thật sự ngài bị bệnh không trầm trọng lắm. Nhưng hiển nhiên, bệnh của ngài đã chia rẽ các đệ tử của ngài. Hay là, nếu bệnh của ngài có thể chuyển được, xin ngài hãy chuyển nó sang một người như tôi đây, chẳng hạn. Nhưng dĩ nhiên, ngài không thể làm được, như thế làm thế nào?”
Milarepa mỉm cười và nhẹ nhàng đáp:
“Thực ra tôi không cần phải mang bệnh này, nhưng tôi đã chọn làm như thế này có lẽ ngài đã biết. Thông thường bệnh của một hành giả Du già khác hẳn bệnh của một thường nhân, mặc dù nó vẫn có vẻ là một tai họa. Nhưng trong trường hợp của tôi, nó là một ân huệ. Tôi có thể chuyển được nếu cần thiết phải làm thế, nhưng giờ đây chẳng có gì cần thiết cả.”
Vị Geshe nghĩ rằng Milarepa đã nghi ngờ ông ta đầu độc, nhưng không có bằng chứng để chứng minh. Chắc chắn ông ta không tin Milarepa có phép thần thông chuyển được bệnh. Vì thế ông ta quyết khích thêm Milarepa:
“Ôi, Jetsun, tôi muốn biết nguyên nhân bệnh của ngài. Nếu là do ma quỉ giảo quyệt gây ra thì phải trừ tà ma mới được. Nếu chỉ là do dạ dày ngài bị đảo lộn thì phải đặt nó lại nguyên vị. Nhưng tôi không biết làm sao giúp ngài. Nếu ngài có thể chuyển nó được, xin cứ chuyển nó sang tôi.”
Milarepa đáp:
“Nếu một người nào đó bị ác quỉ ám ảnh, thì ác quỉ đó là Vị kỷ. Con quỉ này là nguyên nhân gây bệnh cho tôi. Con quỉ này không thể đuổi trừ bằng bùa phép và bệnh này cũng không thể chữa được. Nếu tôi chuyển nó sang ngài thì ngài sẽ không chịu đựng nổi, dù chỉ một phút thôi. Vì thế tôi sẽ không chuyển đâu.”
Vị Geshe tự nghĩ thầm: “Ha! Hắn không chịu chuyển sang cho ta vì hắn không có năng lực đó. Hắn giả vờ bảo rằng hắn không muốn.” Vì thế, ông ta nói:
“Xin ngài cứ chuyển bệnh sang tôi đi!”
Milarepa đáp:
“Hay lắm! Tôi sẽ chuyển nhưng không phải sang ngài mà sang cánh cửa kia, và ngài sẽ thấy sức mạnh của nó.”
Lập tức cánh cửa kêu răn rắc như rên rỉ than van. Nó rúng động, rung chuyển dường như gỗ cửa muốn vỡ đôi, trong lúc đó Milarepa dường như hết đau đớn.
“Đây chỉ là ảo ảnh, một hình thức của thuật thôi miên,” vị Geshe nghĩ, vì thế ông ta nói:
“Kỳ diệu quá! Bây giờ xin ngài hãy chuyển nó sang tôi.”
Milarepa đáp:
“Được, vì ngài quá cố chấp, tôi phải cho ngài biết một chút đau đớn xem sao.” Rồi ông thu hồi sức mạnh làm vỡ cửa, chỉ chuyển một nửa sức mạnh ấy vào người vị Geshe và hỏi ông ta có đau lắm không.
Vị Geshe trong cơn đau đớn hãi hùng như thế khiến ông ta hầu như hoàn toàn suy nhược, và đó chỉ là một nửa sự đau đớn mà Milarepa đã chịu đựng. Ông ta tràn ngập hối hận trong lòng và cúi đầu xuống dưới chân Milarepa kêu khóc
http://www.phatphapthuchanh.com/show...ull=1#post1567
Đây là chuyện đã thực sự xảy ra, chớ không phải hậu thế "Thần Thánh hóa" sư phụ của mình mà viết như thế.
Khi một vị Hóa Thân có ý định mang lấy biểu tướng của ác nghiệp thì biểu tướng ấy chỉ hiễn thị một phần nào trên thân xác tứ đại của vị Hóa Thân chớ không hiễn thị trọn vẹn "như nó phải thế".
Dĩ nhiên vẫn là Sức mạnh của Thể Báo Thân _ tức Đà La Ni Tạng _ thực thi. Biểu tướng ấy nếu không phải nhục thân của vị Đại Giác Ngộ mang, mà chuyển sang người bình thường thì nó sẽ hiễn thị trọn vẹn (khủng khiếp hơn nhiều).
Cũng thế, khi Ngài Orgyen-Kusum-Lingpa lãnh nghiệp thay cho đệ tử thì "cục bướu độc" (trên cơ thể đệ tử) chỉ hiễn thị là một đau đớn nhỏ (kèm theo sự giảm tuổi thọ) nơi nhục thân của Ngài. Ví dụ :
Một cổ máy 5 tấn đặt trên ghe nhỏ (của chúng ta) thì khẫm ghe, làm chìm ghe; nhưng khi cổ máy ấy đặt trên chiếc Hàng Không Mẫu hạm thì chẳng sao cả. Những bậc Đại Giác Ngộ ví như chiếc Hàng Không Mẫu Hạm, các Ngài có sức chịu đựng biệt nghiệp Ác hay cộng nghiệp Ác của chúng sinh mê, do vì Công đức của các Ngài quá lớn; dĩ nhiên cũng rất vất vả (gây đau đớn) cho nhục thân các Ngài. (Điều này là thuận theo luật Nhân Quả)
Đây gọi là SỰ LÃNH NGHIỆP THAY CHO CHÚNG ĐỆ TỬ (những người đã gieo duyên Tín Hướng).
Điều này, những vị Tăng Ni chỉ "tu cái miệng" thì không thể nào thông cảm nổi !