ĐỆ TAM THẬP TỨ CHƯƠNG
XỬ TRUNG ĐẮC ĐẠO
Hữu sa-môn dạ tụng Ca-diếp Phật Di giáo kinh. Kỳ thanh bi khẩn, tư hối dục thối. Phật vấn chi viết: “Nhữ tích tại gia, tằng vi hà nghiệp?”
Đối viết: “Ái đàn cầm.”
Phật ngôn: “Huyền hoãn như hà?”
Đối viết: “Bất minh hỹ.”
“Huyền cấp như hà?”
Đối viết: “Thanh tuyệt hỹ.”
“Cấp hoãn đắc trung như hà?”
Đối viết: “Chư âm phổ hỹ.”
Phật ngôn: “Sa-môn học đạo diệc nhiên. Tâm nhược điều thích, đạo khả đắc hỹ. Ư đạo nhược bạo, bạo tức thân bì. Kỳ thân nhược bì, ý tức sanh não. Ý nhược sanh não, hành tức thối hỹ. Kỳ hành ký thối, tội tất gia hỹ. Đản thanh tịnh an lạc, đạo bất thất hỹ.”
----------------------
CHƯƠNG THỨ BA MƯƠI BỐN
TRUNG ĐẠO
Một vị sa-môn ban đêm tụng kinh Di giáo của Phật Ca-diếp. Tiếng tụng nghe buồn bã và gấp rút, trong lòng hối tiếc, muốn thối chí. Phật hỏi: "Khi còn ở nhà, ông đã từng làm gì?
Đáp rằng: "Con thích khảy đàn."
Phật hỏi: "Dây chùng quá thì sao?"
Đáp rằng: "Chẳng kêu."
"Dây căng quá thì thế nào?"
Đáp rằng: "Mất tiếng."
"Chẳng chùng, chẳng căng, giữ mức vừa phải thì thế nào?"
Đáp rằng: "Các âm đều vang lên đủ."
Phật dạy: "Sa-môn học đạo cũng giống như vậy. Nếu tâm được điều hòa vừa phải, thì có thể đắc đạo. Đối với đạo nếu tâm mạnh mẽ thái quá tất thân phải mỏi mệt. Thân đã mỏi mệt, ý tất sanh buồn não. Nếu ý sanh buồn não, việc làm tất thối lui. Việc làm đã thối lui, tội lỗi tất tăng thêm nhiều. Chỉ nên thanh tịnh, an lạc thì đạo chẳng mất."

Trả lời với trích dẫn