QUÂN BÌNH TẾ NHỊ
Trong thiền định cũng như trong mọi nghệ thuật, cần có một quân bình tế nhị giữa thư giãn và bén nhạy.
Một lần, một tu sĩ tên Shrona học thiền với một trong những đệ tử gần nhất của Phật. Ông đang gặp khó khăn trong việc để tâm như thế nào. Ông có hết sức để tập trung, làm cho ông bị nhức đầu. Rồi khi buông tâm ra, thì buông quá độ nên ông buồn ngủ. Cuối cùng ông phải tới cầu xin Bụt giúp đỡ. Biết ông ta đã từng là nhạc công nổi tiếng lúc còn tại gia, Bụt hỏi:
- Có phải ông đã từng chơi đàn lúc còn là cư sĩ không?
Shrona thưa vâng. Bụt hỏi:
- Ông làm sao để gãy ra tiếng hay nhất? Đó là lúc dây đàn thật căng, hay lúc dây thật chùng?
- Bạch Thế tôn, không quá căng cũng không quá chùng mới được.
- Vậy, với tâm ông cũng như thế đó.
Ma Chik Lap Dron, một trong những bậc nữ đạo sư của Tây Tạng, nói:
- Tỉnh, tỉnh, mà buông, buông. Đây là điểm cốt yếu trong thiền để có Tri kiến.
Hãy khơi dậy sự tỉnh giác, nhưng đồng thời buông xả, xả cho đến độ bạn không bám vào một ý niệm về buông xả.