
 Nguyên văn bởi 
cát bụi
					
				 
				Sự quan hệ giữa Mật tông với Du Già
Mật giáo còn được gọi là Du Già giáo .Từ Yoga được thấy sớm nhất trong Lê Câu Phệ Đà (Rig Veda , còn được dịch là Tân Tụng Minh Luận ), sau được sử dụng đến thời đại Upanishad .Du Già là phương pháp dựa vào sự điều tức , quán lý "PHạm , ngã nhất như " để hợp nhất với Phạm (Brahman ).Phật giáo hấp thụ phương pháp này , dùng Xa ma tha ( Sa matha , chỉ ) và Tì Bát Xá Na (Vipasyana , Quán )chính là để đạt đến trạng thái tương ưng hợp nhất với chính lý .Phật giáo áp dụng Du Già từ Phật Thích Ca , nhưng Phật Thích Ca không xem Du Già là phương pháp tối cao để đạt tới giải thoát , cần phải kết hợp với Giới và Tuệ , thì Định ( Chỉ Quán ) mới được Phật khuyến khích .Phật Thích Ca đặc biệt xem trọng Bát Chánh Đạo , đứng đầu và điều kiện tiên quyết trong Bát Chính đạo là Chính kiến .Phạm vi của Bát Chính Đạo là Tam Học Giới , Định , Tuệ .Do đó Phật Thích Ca không phải là hành giả Du Già của chủ nghĩa tu ĐỊNH .Du Già được Phật Giáo vận dụng nhưng không xem là phương pháp triệt để .Tuy nhiên , trong Du Già pháp của Mật Tông trung kỳ , vì ảnh hưởng của bộ Du Già kinh của Pantanjali (thế kỷ 5, phái Số Luận )) nên cho rằng Du Già có thể đạt thành tất cả mọi mục đích thế gian và xuất thế gian , dựa vào nội chứng tu nghiệm thì có thể thành Phật
(Trích MẬT TÔNG PHẬT GIÁO , Nguyễn Tuệ Chân )