Tuyệt Quán Luận
(Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ)
tái bản
Ðính Kèm 1261 Ðính Kèm 1262 Ðính Kèm 1263 Ðính Kèm 1264
Printable View
Tuyệt Quán Luận
(Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ)
tái bản
Ðính Kèm 1261 Ðính Kèm 1262 Ðính Kèm 1263 Ðính Kèm 1264
Tuyệt Quán Luận
(Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ)
tái bản
Ðính Kèm 1265 Ðính Kèm 1266 Ðính Kèm 1267 Ðính Kèm 1268
http://www.phatphapthuchanh.com/show...h%C6%A1)/page3
Tuyệt Quán Luận
(Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ)
tái bản
TQL 01-06 _ TQL 01-07 _ TQL 01-08 _ TQL 02-01
Ðính Kèm 1269 Ðính Kèm 1270 Ðính Kèm 1271 Ðính Kèm 1272
Tuyệt Quán Luận
(Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ)
tái bản
TQL 02-02 _ TQL 02-03 _ TQL 02-04 _ TQL 02-05
Ðính Kèm 1276 Ðính Kèm 1277 Ðính Kèm 1278 Ðính Kèm 1279
Tuyệt Quán Luận
(Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ)
tái bản
TQL 02-06 _ TQL 02-07 _ TQL 02-08 _ TQL 03-01
Ðính Kèm 1283 Ðính Kèm 1284 Ðính Kèm 1285 Ðính Kèm 1286
Tuyệt Quán Luận
(Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ)
tái bản
TQL 03-02 _ TQL 03-03 _ TQL 03-04 _ TQL 04-01
Ðính Kèm 1290 Ðính Kèm 1291 Ðính Kèm 1292 Ðính Kèm 1293
Tuyệt Quán Luận
(Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ)
tái bản
TQL 04-02 _ TQL 04-03 _ TQL 04-04 _ TQL 04-05
Ðính Kèm 1297 Ðính Kèm 1298 Ðính Kèm 1299 Ðính Kèm 1300
Tuyệt Quán Luận
(Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ)
tái bản
TQL 04-06 _ TQL 04-07 _ TQL 05-01 _ TQL 05-02
Ðính Kèm 1304 Ðính Kèm 1305 Ðính Kèm 1306 Ðính Kèm 1307
Tuyệt Quán Luận
(Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ)
tái bản
TQL 05-03 _ TQL 06-01 _ TQL 06-02 _ TQL 06-03
Ðính Kèm 1311 Ðính Kèm 1312 Ðính Kèm 1313 Ðính Kèm 1314
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ)Ảnh 07 - 01
__________________________________________________ ______________________________________
緣門問曰: 如是畢竟空理當於何証 ?
Duyên Môn vấn viết : Như thị tất cánh Không lý, đương ư hà chứng ?
入理曰: 當於一切色中求, 當於自語中証 !
Nhập Lý viết : Đương ư nhất thiết sắc trung cầu, đương ư tự ngữ trung chứng !
Duyên Môn hỏi :Nếu Không là cứu cánh Giác Ngộ, thì làm sao để tu, làm sao mà chứng ?
Nhập Lý đáp : Vào trong vạn pháp mà tìm Đạo, chừng Giác Ngộ rồi thì nói hay nín gì cũng hàm chứa Đạo lý cả !
_ Trình Thầy ! “Nhất thiết pháp Không”
Làm sao Phật tử theo dòng Chơn Như ?
_ Này con “Nhất thiết pháp Như” !
Muốn tìm Đạo lý phải từ muôn duyên,
Vào trong vạn pháp mà thiền,
Cũng trong vạn pháp mà tuyên pháp mầu.
http://www.phatphapthuchanh.com/show...ll=1#post25561
Ðính Kèm 1318
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ)Ảnh 07 - 02
__________________________________________________ _________________________________
問曰: 云何當於一切色中求, 云何語中証 ?
Vấn viết: Vân hà đương ư nhất thiết sắc trung cầu, vân hà ngữ trung chứng ?
答曰: 空色一合, 語証不二也.
Đáp viết: Không Sắc nhất hợp, ngữ chứng bất nhị dã.
Hỏi :Sao là “vào trong vạn pháp mà tìm Đạo” ? Sao là “nói hay nín gì cũng hàm chứa Đạo lý” ?
Đáp: Bởi vạn pháp tuy tạm CÓ, nhưng vốn là KHÔNG, nói hay nín cũng chẳng ngoài Chân Như.
_ Trình Thầy !
Lên non tìm Đạo xưa giờ,
Vì sao xuống phố dật dờ tìm chi ?
_ Này con !
Phật pháp có trong vô thường,
Chân Như nào ngại con đường gai chông.
Bùn non tăng trưởng sen hồng,
Vào trong biển lửa, vàng ròng thêm tươi !
Ðính Kèm 1319
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ)Ảnh 07 - 03
__________________________________________________ _________________________________
問曰: 若一切法空, 何為聖通凡壅 ?
Vấn viết: Nhược “nhất thiết pháp Không”, hà vi Thánh thông phàm ủng ?
答曰: 妄動估壅, 真靜故通 !
Đáp viết: Vọng động cố ủng, chân tĩnh cố thông !
Hỏi : Nếu tất cả muôn pháp đều Không, sao lại có bực Thánh sáng suốt, phàm phu thì ngu độn ?
Đáp : Vọng động theo vạn tượng nên ngu, không vọng động nên sáng suốt.
_ Trình Thầy ! “Nhất thiết pháp Không”
Vì sao lại có Thánh thông, phàm khờ ?
_ Trôi theo dòng nước lặp lờ,
Cho nên vọng thấy: đôi bờ đi lui.
Đừng trôi theo nước về xuôi,
Thì ta sẽ đứng an vui trên bờ.
Ðính Kèm 1323
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ)Ảnh 07 - 04
__________________________________________________ _________________________________
問曰: 既實空者, 何為受薰 ? 若既受薰, 豈成空也 ?
Vấn viết: Ký thực Không giả, hà vi thụ huân*? Nhược ký thụ huân, khởi thành Không dã ?
答曰: 夫言妄者, 不覺忽而起, 不覺忽而動. 其實空体中, 無有一法而受薰.
Đáp viết: Phù ngôn vọng giả, bất giác hốt nhi khởi, bất giác hốt nhi động. Kỳ thực Không thể trung, vô hữu nhất pháp nhi thụ huân.
Hỏi : Nếu vạn pháp đã là Không, thì Vô minh có hay không ? Nếu đã thực có Vô minh, thì sao lại thành Không cho được ?
Đáp : Phàm đã nói đến chuyện Mê lầm, thì chợt có đó, rồi lại chợt không thấy nó đâu. Kỳ thực trong Tánh Không, cũng không hề có cái Vô minh.
_ Trình Thầy ! Nếu pháp là Không,
Thì sao lại có cái vòng Vô Minh ?
Vô minh đã hiện nguyên hình,
Thì đâu thể nói trọn tình là Không !
_ Vô minh thực có hay không ?!
Trong mơ sao lại có vòng Kim cô ?!
Con ơi ! muôn pháp đều VÔ
Khác nào hoa đốm dật dờ trong Không.
*Thụ huân : Hán tự âm Phạn ngữ Vasita, lấy từ nguyên ngữ Avidyà, Hán dịch là Vô minh.
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ)Ảnh 07 - 05
__________________________________________________ _________________________________
問曰: 若實空者, 一切眾生即不修道. 何以故? 自然性是故.
Vấn viết: Nhược thực Không giả, nhất thiết chúng sinh tức bất tu Đạo. Hà dĩ cố ? Tự nhiên tính thị cố !
答曰: 一切眾生, 若解空理, 實亦不反修道, 只為於空不空, 生於有惑.
Đáp viết:Nhất thiết chúng sinh, nhược giải Không lý, thực diệc bất phản tu Đạo, chỉ vi ư Không bất Không, sinh ư hữu hoặc.
Hỏi : Nếu vạn pháp thực sự là Không, thì các chúng sinh đâu cần tu Đạo làm chi ? Bởi cớ sao ? Vốn dĩ đã như vậy thì còn thay đổi gì được nữa !
Đáp : Tất cả chúng sinh nếu thực đã thông suốt lý Không này, thì quả là không cần tu Đạo gì nữa. Ngặt nỗi chúng sinh ở trong Không mà cứ thấy Có, cho nên mới sinh ra đủ thứ lầm chấp.
- Trình Thầy ! Nếu pháp là Không,
Chúng ta sao phải dụng công làm gì ?
Hoạt hình đâu thể thành chi,
Bọt bèo há dễ so bì núi cao ?
- Chuyện đời ảo ảnh chiêm bao
Nếu ta thực biết, khỏi đào khỏi bươi.
Ngặt vì sinh chúng quá lười,
Trong Không thấy Có, nên đời lầm than.
Ðính Kèm 1331
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ)Ảnh 08 - 01
__________________________________________________ _________________________________
緣門問曰: 若不達此理, 得說法教眾生不 ?
Duyên môn vấn viết: Nhược bất đạt thử lý, đắc thuyết pháp giáo chúng sinh bất ?
入理曰: 不得 ! 何以故? 自眼未明焉治他目.
Nhập Lý viết: Bất đắc ! Hà dĩ cố ? Tự nhãn vị minh, yên trị tha mục.
Duyên Môn hỏi: Nếu như chưa thực chứng Chân lý Đại thừa đó, thì có thể thuyết pháp giáo hóa chúng sinh chăng ?
Nhập Lý nói : Không được ! Bởi cớ sao ? Mắt mình chưa tỏ, há có thể trị mắt cho người được sao ?!
- Trình Thầy ! Những vị tu mò,
Phải chăng có thể lò dò thuyết minh ?
Đăng đàn cất giọng cao thinh,
Chính trị, văn hóa, … gạt tình hiền lương.
- Trời ơi ! Sao lại bất thường ?!
Người đương khiếm thị, dẫn đường kẻ đui.
Con ơi ! nếu muốn trau dồi
Tìm người chứng đắc vun bồi đạo tâm.
https://trithucvn.org/wp-content/upl...7/10/02-13.jpg
Ðính Kèm 1335
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ)Ảnh 08 - 02
__________________________________________________ _________________________________
問曰: 随其智力, 方便化之, 豈不得耶?
Vấn viết: Tùy kỳ trí lực, phương tiện hóa chi, khởi bất đắc da ?
答曰: 若達道理者, 可名智力. 若不達道理, 名為無明力. 何以故? 助己煩惱作氣力估也.
Đáp viết: Nhược đạt đạo lý giả, khả danh trí lực. Nhược bất đạt đạo lý, danh vi Vô minh lực. Hà dĩ cố ? Trợ kỷ phiền não tác khí lực cố dã.
Hỏi: Tùy theo sức của mình _ dẫu chưa chứng đắc _ khéo dùng phương tiện giúp người, không được sao ?
Đáp : Nếu đạt Đạo lý thì gọi là Trí lực, nếu chưa đạt Đạo thì gọi là Vô minh lực. Bởi cớ sao ? Chỉ làm cho “bờ mê sương thêm khói” mà thôi.
- Trình Thầy ! Theo sức của mình,
Tùy phương nói pháp, độ sinh đêm ngày.
Giúp người Phật tử hôm nay,
Làm quen Đạo lý, ngày mai thoát trần ?
- Thoát trần đâu phải dễ gần,
Chưa đạt Đạo lý, nói quàng nói xiên.
Tự mình chấp nhất không hiền,
Lại đem “hạt cỏ” khắp miền đều gieo.
Ðính Kèm 1339
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ) tái bảnẢnh 08 - 03
__________________________________________________ _________________________________
問曰: 雖然不能如理教人, 且教眾生行十善五戒, 安處人天, 豈不益哉 ?
Vấn viết: Tuy nhiên bất năng như lý giáo nhân, thả giáo chúng sinh hành Thập Thiện Ngũ Giới, an xứ Nhân Thiên, khởi bất ích tai ?
答曰: 至理無益, 拐更二損. 何以估 ? 自陷陷他故. 自陷者, 所謂自妨於道. 陷他者, 所謂不免輪迴六趣也.
Đáp viết: Chí lý vô ích, cánh quải nhị tổn. Hà dĩ cố ? Tự hãm hãm tha cố; tự hãm giả, sở vị tự phương ư đạo; hãm tha giả, sở vị bất miễn luân hồi lục thú dã.
Hỏi: Tuy không có khả năng mang Chân lý đến cho mọi người, nhưng quý Giảng sư dạy người Ngũ Giới, Thập Thiện, tiết dục thanh tâm, há không có lợi hay sao ?
Đáp : Không có lợi ích gì cho Chân lý Tuyệt Đối, mà còn nhân đôi chướng ngại. Bởi cớ sao ? Bởi đã tự trói buộc mình, lại còn trói buộc người. Tự trói mình thì làm sao đến được Chân Lý, trói người thì người làm sao ra khỏi luân hồi sinh tử được ?
- Trình Thầy ! Đa số Giảng sư
Dạy người học Đạo từ từ công phu,
Nhân Thiên thừa trọn là tu.
Cúng dường được phước cho dù u mê.
- Nghe con, Thầy rất ủ ê !
Đạo Phật xuất thế như hề vậy sao ?!
Những lời chấp nhất truyền rao,
Khác nào mật ngọt dính dao hại đời.
Ðính Kèm 1344
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ) tái bảnẢnh 08 - 04
__________________________________________________ _________________________________
問曰: 聖人豈不說五乘有差別耶 ?
Vấn viết: Thánh nhân khởi bất thuyết Ngũ Thừa hữu sai biệt da ?
答曰: 聖人無心說差別法. 但彼眾生自心烯妄現. 故經云: 若心滅尽, 無乘乃乘者. 無有乘建立, 我說為一乘也.
Đáp viết: Thánh nhân vô tâm thuyết sai biệt pháp. Đãn bỉ chúng sinh tự tâm hy vọng hiện. Cố Kinh vân : Nhược bỉ tâm diệt tận, vô Thừa nãi Thừa giả. Vô hữu Thừa kiến lập, ngã thuyết vi Nhất thừa dã.
Hỏi:Xưa, Phật há chẳng đã giảng Nhân Thiên Thừa đấy sao ?
Đáp: Phật thuyết 5 Thừa chỉ là phương tiện thuyết. Chúng sinh không hiểu lại ôm phương tiện cho là thật. Cho nên Kinh (Lăng Già) nói : Nếu tâm sanh diệt không còn, thì từ không Thừa nào, có thể tạm lập các Thừa, đó gọi là Nhất Thừa.
- Trình Thầy ! Xưa Phật cũng đà,
Giảng Thiên Thừa pháp độ Bà la môn ?
- Con ơi ! Đức Phật Thế Tôn,
Lẻ đâu không độ những phồn cỏ thưa.
Cho nên tạm lập 5 Thừa,
Thật ra chỉ một Nhất Thừa Liên Hoa.
Ðính Kèm 1348
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ) tái bảnẢnh 09 - 01
__________________________________________________ _________________________________
緣門問曰: 何為真學道人, 不為他所知, 不為他所識 ?
Duyên Môn vấn viết: Hà vi chân học đạo nhân, bất vi tha sở tri, bất vi tha sở thức ?
答曰: 奇珍非為貧之所識, 真人非為群邪之所知.
Đáp viết: Kỳ trân phi vi bần cùng chi sở thức, chân nhân phi vi quần tà chi sở tri.
Duyên Môn hỏi:Tại sao người học đạo chân chính, chẳng được mọi người biết đến, chẳng được mọi người nhận ra ?
Đáp : Người nghèo thường chẳng nhận ra hột xoàn thật hay giả, kẻ tu cái miệng làm sao biết được bậc Chân tu !
- Trình Thầy !
Vì sao những bậc chân tu,
Đời không hề biết, cho dù sống chung ?
- Con ơi ! Biết được Kim cương,
Phải người tinh mắt, am tường chuyên sâu.
Có đâu những kẻ cơ cầu,
"Chao ăn nửa hủ", mà hầu nhận ra !
Ðính Kèm 1352
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ) tái bảnẢnh 09 - 02
__________________________________________________ _________________________________
問曰:世有偽人不閑正理, 外現威儀, 專精事業, 多為男女親近者.
Vấn viết: Thế hữu ngụy nhân bất nhàn chính lý, ngoại hiện uy nghi, chuyên tinh sự nghiệp, đa vi nam nữ thân cận giả.
答曰: 如婬女招群男, 臭宍來眾蟲. 此為名相之所致也.
Đáp viết: Như dâm nữ chiêu quần nam, xú nhục lai chúng trùng. Thử vi danh tướng chi sở trí dã.
Hỏi: Thế gian có những kẻ ngụy quân tử, có hiểu đạo gì đâu, làm bộ đi đứng chửng chạc nghiêm trang, thực chất chỉ mưu đồ sự nghiệp chùa to Phật lớn, miệng mồm “trơn như thoa mỡ”, nên đồ chúng đông vầy.
Đáp : Như dâm nữ mời gọi đàn ông, thịt thối thì nhiều ruồi nhặng bu vào. Đây gọi là “danh tự Tỳ kheo”.
- Trình Thầy !
Thế gian lắm bậc danh sư,
Nói năng nhỏ nhẹ, từ từ bước đi
Lòng tham danh lợi ai bì,
Diễn sai Đạo lý, chỉ vì chùa to.
- Này con ! chuyện chẳng hay ho,
Ăn của tín thí, "bụng to trống chầu".
“Nhân nào quả nấy” chạy đâu,
Ngày nay trên bục, ngày sau cỏng người.
Ðính Kèm 1356
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ) tái bảnẢnh 10 - 01
__________________________________________________ _________________________________
緣門問曰: 云何菩薩行於非道, 為通達佛道?.
Duyên Môn vấn viết: Vân hà Bồ tát hành ư phi đạo, vi thông đạt Phật đạo ?
答曰: 善惡無分別也.
Đáp viết: Thiện ác vô phân biệt dã !
Duyên Môn hỏi: Thế nào là “Bồ tát nghịch hành” là thông suốt Phật đạo ?
Đáp : Chuyện Thiện hay Ác chỉ là những quy ước của chúng ta trong cõi giả này mà thôi. Có gì nghĩa lý đâu mà thuận mà nghịch, có chân thật gì đâu mà Phi mà Thị.
- Trình Thầy !
Kinh Duy Ma Cật chép ra,
“Thật hành phi đạo” vốn là “Phật con” !
Chuyện này đệ tử héo hon,
Sao “Ngài Phật tử” lại còn thế kia ?
- Con ơi ! Mộng huyễn vốn lìa.
Các Ngài làm thế cho “dìa” Chân Như.
Độ ai mộng sự có dư,
Giật mình tỉnh giấc, an cư Phật thừa !
Ðính Kèm 1360
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ) tái bảnẢnh 10 - 02
__________________________________________________ _________________________________
問曰: 何謂無分別 ?
Vấn viết: Hà vị vô phân biệt ?
答曰: 於法不生心也.
Đáp viết: Ư pháp bất sinh tâm dã !
Trò thưa: Sao gọi là “không phân biệt thiện ác” ?
Thầy đáp : Là nhìn thấy CÁI GỐC TUYỆT ĐỐI BÌNH ĐẲNG của các pháp, cho nên lòng vẫn như như đối với cái này hay cái kia.
- Trình Thầy ! con vẫn còn ngờ :
Không phân thiện ác, mịt mờ lương tâm.
Lẻ đâu bậc Giác lại lầm,
Dễ duôi, dung dưởng phàm tâm, dối đời ?
- Này con, bậc Giác rạng ngời,
Thông đường Chân lý, rõ đài an nhiên,
Vì thương sinh chúng đa phiền,
Thấy gì cũng thiệt, luân chuyền u minh.
Cực lòng Ngài phải “cao thinh” (*)
Độ kia tỉnh giấc _ mộng huỳnh thiên thu.
Rằng : “kia cuộc sống nhàn du,
Cũng là Giả cảnh, âm u thế trần”.
Dù cho bậc Giác múa lân,
Nào đâu có thiệt, mà cần ngại ngăn.
(*) cao thinh : hét lớn
Ðính Kèm 1364
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ) tái bảnẢnh 10 - 03
__________________________________________________ _________________________________
問曰: 可無作者乎?
Vấn viết: Khả vô tác giả hồ ?
答曰: 非有無作者也.
Đáp viết: Phi hữu vô tác giả dã.
Trò thưa: Trình Thầy ! Vậy ta có thể nói là “Không có người chịu trách nhiệm” chăng ?
Thầy đáp : Con tưởng “tuồng Mê là THỰC” hay sao mà có với không có “tác giả” !
- Trình Thầy ! Bậc Giác nghịch hành,
Có vương nhân quả chẳng lành hay không ?
- Con ơi ! Thiện Ác tuy đồng,
Vì thương nhân loại phải “gồng” làm gương.
Độ người nhẹ Nghiệp lên đường,
Các Ngài phải lảnh Nghiệp vương của người.
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ) tái bảnẢnh 10 - 04
__________________________________________________ _________________________________
問曰: 不覚知乎?
Vấn viết: Bất giác tri hồ ?
答曰: 雖知無我也 !
Đáp viết: Tuy tri vô ngã dã !
Trò thưa: Trình Thầy !
Các sống không phân biệt Thiện Ác của bậc Giác, có phải là cái sống không tri giác chăng ?
Thầy đáp : Có tri giác đấy, nhưng không KẾT NGHIỆP nữa !
- Trình Thầy ! Bậc Giác vào đời,
Ngao du bốn biển, rong chơi ba miền,
Không phân Thiện Ác tùy duyên,
Phải chăng gỗ đá, vô phiền, vô tri ?
- Này con sao hỏi vân vi ?
Phật đâu có dạy ngu si, vô tình,
Bởi chưng thông suốt hữu hình,
Không gì là thật, độ sinh vẹn toàn.
Ðính Kèm 1371
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ) tái bảnẢnh 10 - 05
__________________________________________________ _________________________________
問曰: 無我何有知 ?
Vấn viết: Vô ngã hà hữu tri ?
答曰: 知亦無自性.
Đáp viết: Tri diệc vô tự tánh.
Trò thưa: Trình Thầy ! Vô ngã (không chủ thể) lấy gì tri giác?
Thầy đáp : _ Con ơi ! Tri giác vốn chưa mê lầm, vốn đơn giản. MÊ LẦM là do THÊU DỆT, CỐ CHẤP, BẢO THỦ; “trong mơ dệt mộng” là điều chẳng hay ho gì !
- Trình Thầy ! Đức Phật dạy ta :
Thọ, Tưởng, Hành, Thức thiệt là huyễn hư.
Nhưng lòng con vẫn chần chừ,
Nếu không Tưởng, Thức; Chân Như “biết” gì ?
- Này con ! Chân lý vô vi,
Nhưng hằng soi sáng mọi khi mê lầm.
Đó là Trí Giác thậm thâm,
Hóa mê ra tỉnh, chẳng tầm nơi đâu.
Ðính Kèm 1375
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ) tái bảnẢnh 10 - 06
__________________________________________________ _________________________________
問曰: 道我有何妨?
Vấn viết: Đạo ngã hữu hà phương ?
答曰: 知名亦不妨只恐心中有事.
Đáp viết: Tri danh diệc bất phương, chỉ khủng tâm trung hữu sự.
Trò thưa: Trình Thầy ! Cứ nói đến TA, đến MÌNH là sai chăng ?
Thầy đáp : Lời nói TẠM DÙNG chẳng có gì sai cả, chỉ có LẦM CHẤP mới “sinh chuyện” mà thôi !
- Trình Thầy ! sao nói KHÔNG TA ?
“Trên trời, dưới đất chỉ Ta một mình”
Là câu Phật nói đinh ninh,
Khi Ngài vừa mới hiện hình trần gian.
- Con ơi ! Lời nói tạm dùng,
Sai chăng do bởi bên trong chấp lầm.
Nhược bằng thấu triệt Chân Tâm,
Nói gì cũng đúng, chẳng nhằm chi đâu.
Ðính Kèm 1379
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ) tái bảnẢnh 10 - 07
__________________________________________________ _________________________________
問曰: 有事有何妨 ?
Vấn viết: Hữu sự hữu hà phương ?
答曰: 無妨即無事, 無事問何妨 ?!
Đáp viết: Vô phương tức vô sự, vô sự vấn hà phương !
Trò thưa: - Trình Thầy ! “Sinh chuyện” là sai chăng ?
Thầy đáp : - Con đừng hỏi khó Thầy như vậy.
Chỉ cần con dẹp đi những SAI và ĐÚNG, thì con sẽ “khỏe” ra.
Khi con đã “khỏe” rồi, thì khỏi phải hỏi “Cái gì đúng, cái gì sai ?”. “Sai chỗ nào ?, Đúng chỗ nào ?"
- Trình Thầy ! Trong chốn phong trần,
Đã là giả ảnh, đâu cần độ sinh.
Cớ sao trong cõi vô minh,
Phật đều hóa hiện, tội tình chi chăng ?
- Con ơi ! Chớ nghĩ loăng quăng,
Tuồng mê tuy Huyễn, bờ ngăn vẫn còn.
Chừng nào trăm sự vuông tròn,
Phật đâu có hiện lồng son, bãi bồi !
Ðính Kèm 1383
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ) tái bảnẢnh 10 - 08
__________________________________________________ _________________________________
問曰: 若簡有事, 取無事者, 云何名行非道耶 ?
Vấn viết: Nhược giản hữu sự thủ vô sự giả, vân hà danh “hành PHI ĐẠO” da ?
答曰:其實無事. 汝弶遣他生事, 作何物 ?!
Đáp viết: Kỳ thực vô sự, nhữ cưỡng khiển tha sinh sự, tác hà vật ?!
Trò thưa: - Nếu “Chỉ cần dẹp đi những SAI và ĐÚNG, thì sẽ “khỏe” ra, thì sao gọi là “hành Phi Đạo” ? “hành Phi Đạo” là vô nghĩa chăng ?
Thầy đáp : Có cái gì thực sự có nghĩa đâu ! mà con sinh chuyện ra để làm chi ? (Chỉ là “diễn tuồng” thôi mà !)
- Trình Thầy ! Bồ tát nghịch hành,
Phải chăng chuyện dễ, làm thành vân vi ?
Nếu như Bồ tát thôi đi,
Thuận theo Nhân pháp, chuyện gì vấn vương ?
- Đá quăng xuống giếng kêu “tòm”,
Giếng kia không đáy, tiếng “om” đâu tề ?!
Bởi lòng con có chỗ mê,
Cho nên mới thấy muôn bề vấn vương.
Ðính Kèm 1388
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ) tái bảnẢnh 10 - 09
__________________________________________________ _________________________________
問曰: 叵有因緣得煞生不 ?
Vấn viết: Phả hữu nhân duyên đắc sát sinh phủ ?
答曰: 野火焼山, 猛風折柱, 崩崖圧獸, 凡水漂虫. 心同如此, 合人亦煞. 若有猶預之心, 見生見煞, 中有心不尽, 乃至蟻子亦繫您命也.
Đáp viết: Dã hỏa thiêu sơn, mãnh phong chiết trụ, bang nhai áp thú, phàm thủy phiêu trùng. Tâm đồng như thử, hợp nhân diệc sát. Nhược hữu do dự chi tâm, kiến sinh kiến sát, trung hữu tâm bất tận, nãi chí nghĩ tử diệc hệ nhĩ mệnh dã.
Trò thưa: - Trình Thầy ! Có trường hợp nào mà sát sinh không tội báo hay không ?
Thầy đáp : Sét đánh cháy núi, giông bảo gảy đổ cây cối, núi sạt lỡ đè chết sinh vật, nước lũ tràn muôn thú chết trôi. Ấy là chuyện vô tâm thuận theo nghiệp, chẳng có tội báo chi cả. Còn tâm con chưa đạt đến chỗ rốt ráo BÌNH ĐẲNG, thì dù một con kiến cũng là một sinh vật cần được bảo trọng.
- Trình Thầy ! Đức Phật dạy rằng :
“Gieo nhân gặt quả” muôn phần không sai,
Thế trong Chân lý “không hai”,
Sát sinh được miễn tội đày hay chăng ?
- Con ơi ! mưa chớp mây giăng,
Thảy đều ảnh hiện loăng quăng trong hồn,
“Gieo nhân gặt quả” dập dồn,
Hữu tâm có tội, tiếng đồn không sai
Những người đã “gặp” Như Lai,
Tâm còn không có, lấy ai thọ nàn ?!
Ðính Kèm 1392
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ) tái bảnẢnh 10 - 10
__________________________________________________ _________________________________
問曰: 叵有因緣得偷盜不 ?
Vấn viết: Phả hữu nhân duyên đắc thâu đạo phủ ?
答曰: 蜂採池花, 雀銜庭粟, 牛飧沢豆, 馬敢原禾. 畢竟不作他物解. 合山丘亦取得. 若不如此, 乃至金針縷葉亦繫您項作奴婢.
Đáp viết:Phong thái trì hoa, tước hàm đình túc, ngưu san trạch đậu, mã cảm nguyên hòa. Tất cánh bất tác tha vật giải. Hợp sơn khâu diệc thủ đắc. Nhược bất như thử, nãi chí kim châm lũ diệp diệc hệ nhĩ hạng tác nô tì.
Trò thưa: - Có khi nào trộm cắp mà không tội hay không ?
Thầy đáp : - Con ơi ! Con ong đi hút mật hoa, chim sẻ ngậm hạt ngoài đồng, bò nhổ gốc đậu, ngựa nhai lúa bên đường, tất cả chúng đều không có nghĩ “những thứ này là của ai ?”. Nếu con đạt đến VÔ TÂM, thực thấy CÁC PHÁP BÌNH ĐẲNG thì con có vác cả núi non đi cũng được. Còn nếu chưa được như thế thì dù là một cây kim, cọng cỏ cũng không thể tùy tiện lấy dùng, vì nó sẽ trói cột con vào sanh tử luân hồi.
- Trình Thầy ! Trộm cắp hay là,
của rơi nhặt được, có mà tội chăng ?
- Con ơi ! cuộc sống lăng xăng
này đâu có thiệt mà “ăn” của người.
Lòng tham nghĩ cũng tức cười,
gom vào để bỏ, cũng vui thỏa ngầm.
Nếu con đạt đến Vô Tâm,
Hạt gieo trên đá, nẩy mầm được chăng ?!
Ðính Kèm 1396
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ) tái bảnẢnh 10 - 11
__________________________________________________ _________________________________
問曰: 叵有因緣得行婬不 ?
Vấn viết: Phả hữu nhân duyên đắc hành dâm phủ ?
答曰: 天覆於地, 陽合於陰, 測丞上漏, 泉奡於溝. 心同如此, 一切行尐無遨得. 若情生分別, 乃至自家婦亦惡您心也.
Đáp viết:Thiên phúc ư địa, dương hợp ư âm, trắc thừa thượng lậu, tuyền ngạo ư câu. Tâm đồng ư thử, nhất thiết hành xử vô ngao đắc. Nhược tình sinh phân biệt, nãi chí tự gia phụ diệc ố nhỉ tâm dã.
Trò thưa: - Trình Thầy ! Có khi nào HÀNH DÂM mà không tội hay không ?
Thầy đáp : Trời ôm lấy đất, dương hút lấy âm, nước dột theo chỗ rò rỉ, suối thản nhiên theo dòng, đấy là chuyện tự nhiên. Nếu tâm con được như thế, thì dẫu làm gì cũng không tội báo. Nếu không được như thế, do phân biệt mà sinh thích thú, với thích thú thì dù con “ăn ở” với vợ ở nhà, điều này cũng vẫn làm vấy bẫn tâm con đó !
- Trình Thầy !
Lăng Nghiêm Kinh Phật có câu :
“Lòng dâm không diệt, chảo dầu không ra”*
Điều này có thật chăng là,
Hành dâm – Giải thoát, chẳng qua mơ màng ?
- Con ơi ! Kinh Phật rõ ràng :
“Mộng, Huyễn, Bào, Ảnh” là màn nhân sinh.
Đừng vương những thứ linh tinh,
Chân Như diệu tỏa, hóa hình huyễn mơ.
* Dâm tâm bất trừ, trần bất khả xuất"
Ðính Kèm 1400
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ) tái bảnẢnh 10 - 12
__________________________________________________ _________________________________
問曰: 叵有因緣得妄語不 ?
Vấn viết: Phả hữu nhân duyên đắc vọng ngữ phủ ?
答曰: 語而無主, 言而無心, 聲同鍾響, 氣類風音. 心同如此, 道佛亦是無. 若不如此, 乃至稱佛, 亦是妄語.
Đáp viết: Ngữ nhi vô chủ, ngôn nhi vô tâm, thanh đồng chung hưởng, khí loại phong âm. Tâm đồng như thử, đạo Phật diệc thị vô. Nhược bất như thử, nãi chí xưng Phật, diệc thị vọng ngữ.
Trò thưa: - Trình Thầy ! Có khi nào vọng ngữ được chấp nhận ?
Thầy đáp : - Con ơi ! Lời nói và câu chữ vốn từ KHÔNG mà CÓ. Nếu tùy duyên chúng sinh, vì lợi ích chúng sinh mà phát khởi; như tiếng chuông ngân, như tiếng sáo diều, thì nói gì mà chẳng được. Còn không được như thế, dầu là lời ca ngợi đức Phật, cũng là lời vọng ngữ mà thôi !
- Trình Thầy ! Học Phật TÍN, THÀNH
Nói lời chắc thiệt, rõ rành mười mươi.
Liệu chư Giác ngộ dạy người,
Tùy theo đối tượng, chuyện mười nói năm ?
- Con ơi ! Lời thiệt âm vang,
Tiếng ngân vi diệu mở đàng độ sinh.
Răn đe dạy chúng mê tình,
Nói lời phương tiện, lập trình quy nguyên.
Ðính Kèm 1404
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ) tái bảnẢnh 11 - 01
__________________________________________________ _________________________________
緣門起問曰: 若不存身見, 云何行住坐臥也 ?
Duyên Môn khởi vấn viết: Nhược bất tồn thân kiến, vân hà hành trụ tọa ngọa dã ?
答曰: 但行住坐臥, 何須立身見.
Đáp viết: Đãn hành trụ tọa ngọa, hà tu lập thân kiến.
Duyên Môn đứng dậy thưa :
- Kinh nói : “Chớ nên lầm nhận thân này là Ta”. Trình Thầy ! Nếu thân này không phải là Ta, thì ai đi đứng nằm ngồi đây ?
Thầy đáp :
- Đi đứng nằm ngồi không có dính dáng gì đến chuyện LẦM hay KHÔNG LẦM cả !
- Trình Thầy !
Thân này không phải là Ta,
Thì ai đi đứng trong nhà ngoài hiên ?
- Đứng đi cứ việc đứng đi
Đói ăn, khát uống, chuyện gì nhọc tâm !
Ðính Kèm 1408
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ) tái bảnẢnh 11 - 02
__________________________________________________ _________________________________
問曰: 既不存者, 得思惟義理不 ?
Vấn viết: Ký bất tồn giả, đắc tư duy nghĩa lý phủ ?
答曰: 若計有心, 不思惟亦有. 若了無心, 說思惟亦無. 何以估 ? 譬如嬋師靜坐而興慮, 猛風乱動而無心也.
Đáp viết: Nhược kế hữu tâm, bất tư duy diệc hữu. Nhược liễu vô tâm, thuyết tư duy diệc vô. Hà dĩ cố ? Thí như thiền sư tĩnh tọa nhi hứng lự; mãnh phong loạn động nhi vô tâm dã.
Trò thưa : Kinh nói “Chớ cho rằng Tâm này là TA !”
Trình Thầy ! Nếu vậy, con không nên suy nghĩ gì hết chăng ?
Thầy đáp: “Tất cả các pháp đều là mộng huyễn”, nếu con còn xem cõi mộng huyễn này là THỰC CÓ, sự suy nghĩ của mình (cũng là một pháp) là THỰC CÓ, thì dù con có KHÔNG SUY NGHĨ gì hết cũng là MẮC vào CÓ.
Nếu con nhận rõ nó (tư tưởng) là KHÔNG, thì dù con có nói năng suy nghĩ gì cũng là “gió thổi đồng hoang” mà thôi ! Vì sao thế ? Dẫu là giông là bảo ầm ầm, nhưng chỉ trong “KHÔNG GIAN ẢO” thì có chuyện chi đâu ! Còn “ngồi thù lù một đống”, nhiếp tâm, dừng niệm cũng chỉ là “SINH CHUYỆN” mà thôi !
- Trình Thầy ! Niệm niệm không dừng,
cái sai cái đúng xem chừng như nhau.
Vậy ta chi phải bươi đào,
tìm trong tâm ý _ nghĩa nào thiệt hư ?
- Này con ! Muốn đến Chân Như,
“lắng trong, gạn đục” suy tư mọi bề.
Nếu con tịch diệt sơn khê,
“Đá mài cho lắm, chẳng hề thành gương !”
Ðính Kèm 1412
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ) tái bảnẢnh 12 - 01
__________________________________________________ _________________________________
緣門問曰: 若有初學道人, 忽遇因緣, 他欲來害, 云何対治而合道乎?
Duyên Môn vấn viết: Nhược hữu sơ học đạo nhân, hốt ngộ nhân duyên, tha dục lai hại, vân hà đối trị nhi hợp đạo hồ ?
答曰: 一箇不須対治. 何以估 ? 可避避之, 不可避任之, 可忍忍之, 不可忍哭之.
Đáp viết: Nhất cá bất tu đối trị. Hà dĩ cố ? Khả tị tị chi, bất khả tị nhiệm chi. Khả nhẫn nhẫn chi, bất khả nhẫn khốc chi !
Duyên Môn thưa : Trình Thầy ! Những người mới biết đạo như chúng con, nếu lở gặp kẻ ác tâm muốn làm hại thì chúng con phải làm sao mới là phải đạo đây ?
Thầy đáp : Chẳng có gì phải đối trị cả ! Vì sao ?
Mọi chuyện trong cõi MỘNG HUYỄN này, có gì quan trọng lắm đâu ! Tránh được thì tránh, tránh không được thì bị đánh. Nhịn được thì nhịn, nhịn không được thì ngoác họng ra mà khóc, chứ có chi đâu.
- - Trình Thầy ! Chư Tổ mười phần,
chúng con chỉ một, rất cần trợ duyên.
Không may gặp chuyện chẳng hiền,
làm sao cho khỏi ưu phiền loạn tâm ?
- Con ơi ! Trăng sáng hôm rằm,
đến đêm “trừ tịch” đố tầm cho ra.
Trăng kia có phải sợ ma,
khi vầy, khi khác, chăng là hở con ?!
Ðính Kèm 1416
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ) tái bảnẢnh 12 - 02
__________________________________________________ _________________________________
問曰: 若哭, 与他有我見人何別 ?
Vấn viết: Nhược khốc, dữ tha hữu ngã kiến nhân hà biệt ?
答曰: 如杵扣鐘, 其聲自然出也. 何必即有我乎? 汝若強死浞心, .. 噤忍, 此乃存大大我.
Đáp viết: Như xử khấu chung, kỳ thanh tự nhiên xuất dã. Hà tất tức hữu ngã hồ ? Nhữ nhược cường tử trác tâm, niết sỉ cấm nhẫn, thử nãi tồn đại đại ngã.
Trò thưa : Trình Thầy ! Nếu khóc-lóc thì có khác gì kẻ phàm phu chấp Ngã ?
Thầy đáp : Khác chứ, vì con đã thêm chữ LÓC. “KHÓC LÓC” thì có phiền não, nếu chỉ đơn thuần là khóc thì chưa hẵn đã có phiền não. Như chày dộng chuông, tiếng chuông ngân vốn “thanh tịnh”, nào có Ngã hay không Ngã gì trong tiếng chuông ấy đâu ?!! Nếu con gặp việc “tím ruột bầm gan” mà vẫn cắn răng chịu đựng, thì đúng con là người “kỷ tính” do bởi chấp cái Ngã to tướng mà thôi !
- Trình Thầy ! Nếu sống theo tình,
buồn vui thoãi mái giống hình kẻ mê,
Phải chăng Bậc Giác một bề
thuận dòng sinh tử, nào hề khác chi ?
- Con ơi ! Chân lý diệu kỳ
đi vào sinh tử, giống thì phàm nhân.
Tuồng Mê xanh đỏ muôn phần,
nào đâu có thiệt mà cần giữ tâm.
Ðính Kèm 1420
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ) tái bảnẢnh 12 - 03
__________________________________________________ _________________________________
問曰: 人之哀哭, 中有情動, 豈同鐘響 ?
Vấn viết: Nhân chi ai khốc, trung hữu tình động, khởi đồng chung hưởng ?
答曰: 言同与不同者, 但是汝多事, 妄想思量作是問. 若無心分別者, 道躰自然.
Đáp viết: Ngôn đồng dữ bất đồng giả, đãn thị nhữ đa sự, vọng tưởng tư lượng tác thị vấn. Nhược vô tâm phân biệt giả, đạo thể tự nhiên.
Trò thưa : Trình Thầy ! Hể có khóc là có động tâm, sao có thể nói “giống như tiếng chuông ngân” ?
Thầy đáp : Con ơi ! Các pháp đều như “vang theo tiếng” _ CÓ mà CHẲNG CÓ. ĐỒNG hay CHẲNG ĐỒNG đều do con PHÂN BIỆT, do PHÂN BIỆT con mới hỏi như thế. Nếu con vượt lên trên PHÂN BIỆT thì các pháp đều NHƯ. CÁC PHÁP ĐỀU NHƯ, vậy khóc có thể không NHƯ được chăng ?!
- Trình Thầy ! Có khóc có buồn,
lẻ nào so sánh tiếng chuông vô tình ?
- Con ơi ! “Các pháp đều NHƯ”
Khóc là một pháp, không dư ra ngoài.
Nếu người hiểu rõ Như Lai,
dù ăn, dù uống chẳng sai chỗ nào.
Ðính Kèm 1421
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ) tái bảnẢnh 12 - 04
__________________________________________________ _________________________________
問曰: 吾聞聖人兵不傷, 苦不枉, 色不受, 心不動, 此何謂也 ?
Vấn viết: Ngô văn Thánh nhân binh bất thương, khổ bất uổng, sắc bất thụ, tâm bất động. Thử hà vị dã ?
答曰: 若了一切法即無我, 声与不声, 動与不動, 俱合道理, 無妨碍.
Đáp viết: Nhược liễu nhất thiết pháp vô ngã, thanh dữ bất thanh, động dữ bất động, câu hợp đạo lý, vô phương ngại.
Trò thưa : _ Trình Thầy ! Con nghe nói : Thánh nhân thì lòng không xao động trước mọi diễn biến của cuộc sống, dù thuận, dù nghịch thế nào đi nữa, các Ngài cũng vẫn “NHẤT TÂM BẤT LOẠN”. Chuyện này là sao ? xin Thầy giảng rõ !
Thầy đáp : _ Cái gì là “bất động” với “bất loạn” ? Tất cả CÁC PHÁP ĐỀU KHÔNG CÓ THẬT, thế thì còn tồn tại cái pháp “Tâm bất động” hay “Nhứt tâm bất loạn” hay sao ?!!! Một cái “hoa đốm” thì dù có đứng yên hay lăng xăng, cũng không thay đổi giá trị của “hoa đốm” được.
ĐỘNG VỚI CHẲNG ĐỘNG KHÔNG CÓ KHÁC GÌ NHAU CẢ.
- Trình Thầy ! Con nghe bậc Thánh “tử tâm”
lòng như tro nguội, chẳng ham dục tình.
Dẫu cho nguy hiễm bên mình,
“Nhất tâm bất loạn” quang minh dị thường ?
- Đó là bậc Thánh của con,
phải đâu Giác ngộ, mà hòng noi theo.
Con ơi ! Hoa đốm, bọt bèo,
muốn thành ngọc quý, dây leo thành vàng
Kẻ nghèo mà muốn làm sang,
làm sao thoát khỏi “con đàng tử sinh”.
Ðính Kèm 1425
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ) tái bảnẢnh 13 - 01
__________________________________________________ _________________________________
緣門問曰: 我見有学道人, 不多專精守戒, 護威儀不殷勤, 不化眾生, 騰騰任運者,何意也 ?
Duyên Môn vấn viết: Ngã kiến hữu học đạo nhân, bất đa chuyên tinh thủ giới, hộ uy nghi bất ân cần, bất hóa chúng sinh, đằng đằng nhiệm vận giả, hà ý dã ?
答曰: 欲亡一切分別心, 欲滅一切諸有見, 雖似騰騰任運, 而內行無瞷.
Đáp viết: Dục vong nhất thiết phân biệt tâm, dục diệt nhất thiết chư hữu kiến. Tuy tự đằng đằng nhiệm vận, nhi nội hạnh vô gián.
Duyên Môn thưa : - Trình Thầy ! Người CÓ ĐẠO sao lại “cà lơ phất phơ”, không thấy giữ Giới, không thấy “uy nghi tế hạnh”, chẳng giúp chúng sinh, cứ “lảng đảng rong chơi” là sao ?
Thầy dạy : - Y PHÁP BẤT Y NHÂN, con không thể dòm bề ngoài mà dò thấu bên trong người CÓ ĐẠO được. Vì con chỉ dòm bằng cái Ý THỨC MÊ LẦM PHÂN BIỆT, CÁI TRÍ NON NỚT CẠN CỢT của con, tất cả nhận xét của con về người và sự vật đều dựa trên nền tảng CÁC PHÁP LÀ CÓ, cho nên càng suy tư càng điên đảo.
Ẫn dưới cái bề ngoài VÔ CẢM là một tâm hồn CỰC KỲ NHẠY CẢM, ẫn dưới ái bề ngoài PHÓNG ĐẢNG là một QUYẾT TÂM ĐỘ SINH KHÔNG GIÁN ĐOẠN.
- Trình Thầy ! Con thấy như là:
Ông kia Giác ngộ sao mà vô tư :
rong chơi xứ xứ cười cười,
xem ra chẳng khác mấy người phàm mê ?
- Nếu con có ý khen chê
Vì con chẳng hiểu lối về Chân Như.
Bậc kia Bồ tát có dư,
quyết lòng độ tận tâm tư phàm trần.
Ðính Kèm 1429
Tuyệt Quán Luận (Nguyên tác _ Dịch _ Phổ thơ) tái bảnẢnh 13 - 02
__________________________________________________ _________________________________
問曰: 如此行者, 乃更生他小兒之見, 云何言能滅見也 ?
Vấn viết: Như thử hành giả, nãi canh sinh tha “tiểu nhi chi kiến”, vân hà ngôn năng DIỆT KIẾN dã ?
答曰: 但滅汝見, 何慮他生. 譬如魚脫深淵,何慮捕者嫌爾
Đáp viết: Đãn diệt nhữ kiến, hà lự tha sinh. Thí như ngư thoát thâm uyên, hà lự bộ giả hiềm nhi !
Trò thưa : - Trình Thầy ! Có hành giả cho rằng Ta phải sống với “tâm hồn nhiên của trẻ thơ”*, với cái “nhìn” thuần phát, như vậy là đã sinh ra một cái “thấy”, sao lại bảo là “bỏ hết mọi cái thấy” ?
Thầy đáp : Cái gì là “tiểu nhi chi kiến” với “lão ông chi kiến” ?. Dầu là kiến gì cũng không quan trọng, không thành vấn đề. Con hãy tự bỏ hết mọi cái thấy sai lầm của mình, đừng lo nghĩ hành giả khác thấy như thế nào. Như cá ra khỏi lưới thì cứ bơi đi, chuyện gì phải nghĩ : “ Không biết người đánh cá có phiền giận mình (đã làm rách lưới) hay không ?”
(* “Tiểu nhi chi kiến” : tâm hồn nhiên của trẻ thơ _ beginnermind)
- Trình Thầy ! Nếu sống vô tư,
hồn nhiên như trẻ, nụ cười Xuân xanh.
Vậy là đã có chọn lành (thiện),
vì sao lại bảo “Hoại - thành không hai” ?
- Cúi đầu theo dấu Như Lai,
Nói KHÔNG, làm CÓ vì ai đó mà
Nguyện xưa hành giả thốt ra,
Diễn tuồng Như Huyễn, cho Cha vui lòng.
Ðính Kèm 1433