Chương 189
Thiệu Hoa Phong thăng điện tra hào kiệt;
Tiểu Ngộ Thiền nổi giận tìm yêu nhân.
Bốn người thấy lão đạo sĩ mặt tía tưởng là Thiệu Hoa Phong nên rút dao nhảy vào bị Ông ta dùng pháp thuật bắt giữ. Kỳ thật lão đạo sĩ là tên "vô danh tiểu tốt" ở Từ Vân quán. Ông ta họ Đổng gọi Đổng Vân Thanh, ngoại hiệu là Diệu đạo chân nhân. Lúc đầu ông ta ở Long Vương miếu tại Trấn Ô, đến Từ Vân quán này nhận Thiệu Hoa Phong làm thầy, được phái cai quản ngoại vi doanh trại phụ nữ. Ông ta cũng biết pháp thuật chút ít nên mới bắt được bốn người võ nghệ mật lớn như vậy. Sai thủ hạ trói bốn người lại rồi, lão đạo sĩ hỏi:
- Lớn mật giữ a! Bốn tên thích khách này, tụi bây từ đâu tới hử.
Tôn Đắc Lượng nói:
- Yêu đạo! Mi muốn biết ư? Đại thái gia là người ở Liên Hoa Ổ trên núi Lục Dương đây.
- Bốn đứa bây ở núi Lục Dương phải không? Đương gia ở núi Lục Dương cùng Tổ sư gia chúng ta là anh em kết nghĩa, giao tình rất thân. Ta hỏi ngươi: Đương gia ở núi Lục Dương tên gì nè?
- Là Hoa diện Như lai Pháp Hồng.
- Phải rồi, bốn đứa bây đã là người ở núi Lục Dương, vậy đến đây làm gì? Toan tính như thế nào đây?
Tôn Đắc Lượng vốn là người trực tính, nói:
- Này yêu đạo, ta nói cho mi biết, ta cũng không cần đến chuyện giao tình, chúng ta tuy ở núi Lục Dương mà ở Liên Hoa Ổ, khác biệt với Pháp Hồng. Chúng ta vâng lệnh Tế Công trưởng lão đến trước giết bọn đạo sĩ lộn sòng các ngươi đây! Mi có phải là Xích phát linh quang Thiệu Hoa Phong không?
- Sơn nhân đây là Diệu đạo chân nhân Đổng Vân Thanh, té ra bọn tiểu bối này tới thích khách trước đây mà. Được, được lắm! Bây đâu! Hãy canh giữ cẩn thận bốn tên này, đợi trời sáng ta bẩm lại Tổ sư gia để mặc tình người phát lạt.
Nói rồi sai người canh giữ bốn vị anh hùng thật cẩn thận. Đến khi trời sáng, Đổng Vân Thanh sai người khiêng họ đến bẩm báo với Thiệu Hoa Phong. Tức khắc Chánh điện chân nhân thăng điện, dặn đem bọn thích khách vào. Bốn người này ngước mắt nhìn lên thấy Xích phát linh quang Thiệu Hoa Phong đầu đội mũ đạo sĩ hoa sen màu vàng đậm, mình mặc đạo bào cùng màu, trên đó có thêu Càn tam liên, Khôn lục đoạn, Ly trung hư, Khảm trung mãn, ngay giữa là một Thái cực đồ. Lão đạo sĩ tóc đỏ râu đỏ, mặt màu xanh chàm, ác như ôn thần, mạnh như Thái tuế.
Bốn người này mở miệng mắng lớn. Xích phát linh quang Thiệu Hoa Phong nói:
- Bốn tên chuột nhắt này, đừng có hỗn láo như thế! Bọn bây họ tên gì? Người ở đâu? Tại sao đến đây hành thích? Mau khai thiệt đi! Tổ sư gia đây cùng bọn ngươi trước nay không oán, gần đây không cừu, chưa gặp mặt quen biết. Vậy ai sai tụi bây đến đây? Chỉ cần tụi bây nói thiệt ra, Tổ sư gia lấy đức hiếu sinh tha cho khỏi chết!