Chương 156
Xét nghiệm cầu, bắt giữ tặc hòa thượng;
Gặp huyện chủ, trùng tu Vạn Duyên kiều.
Thấy Tế Điên trở về chùa, Quảng Lượng mừng quá, trước hết dọn cho Tế Điên một bàn rượu, rồi mới kêu Trí Thanh, Trí Tĩnh vào dập đầu lạy Tế Điên. Tế Điên nói:
- Này sư huynh, anh thấy không, hôm qua tôi nằm mộng.
- Mộng gì thế? Quảng Lượng hỏi.
- Tôi mộng thấy một ông tặc Hòa thượng, lại kéo theo hai đứa tặc đồ đệ, mỗi người mang trên lưng năm cục gạch, tay cầm đồng la, miệng la lớn:
Nói cho liệt vị được nghe liền,
Kẻ đánh đồng la xin hóa duyên.
Thí chủ muốn hỏi: Tại sao thế?
Thưa rằng: Trộm gạch chùa Vạn Duyên.
Có bốn quan nhơn đi kèm, không la thì đánh. Sư huynh thấy điềm mộng này có mới lạ không?
Quảng Lượng nghĩ thầm: "Lạ thiệt, làm sao ông ta biết được kìa?". Tuy nghĩ vậy, vẫn nói:
- Này sư đệ, chuyện nằm mộng ấy có thật đấy! Hai tiểu hòa thượng này là sư điệt của tôi, sư phó của chúng nó tên là Quảng Huệ đang làm trụ trì chùa Hải Huệ Ở Vạn Duyên kiều. Chỉ vì họ lấy đá gạch ở Vạn Duyên kiều mà bây giờ quan Tri huyện Thạch Kháng bắt ba thầy trò trói lại và bảo họ mang gạch đi hóa một muôn lượng bạc để sửa cầu. Sư đệ nghĩ xem ai mà thí cho họ chớ? Bọn họ chịu hết nổi hình phạt này. Biết sư đệ là người có nhiều tài năng cho nên cầu sư đệ phát lòng từ bi cho! Sư đệ hãy giúp ta làm công đức này nhé!
Trí Thanh, Trí Tĩnh đồng nói:
- Thưa sư thúc, lão nhân gia nếu không hứa, chúng con sẽ quỳ mãi nơi đây.
Tế Điên nói:
- Thôi, các ngươi đứng dậy đi. Ta biết bữa tiệc này không thể ăn không rồi. Bữa tiệc này hôm nay đáng giá muôn lượng bạc đây.
Quảng Lượng nói:
- Sư đệ ráng từ bi giúp cho nhé!
- Ừ, được rồi, lát nữa chúng ta cùng đi.
Trí Thanh, Trí Tĩnh mới chịu đứng dậy, nói:
- Sư thúc đi những đâu?
- Hôm nay đi, lát nữa hóa duyên, ngày mai động công sửa cầu.
Trí Thanh, Trí Tĩnh nghĩ thầm: "Có phải nói đùa không đấy?". Nhưng miệng vẫn nói:
- Thế thì tốt quá!
Tế Điên uống rượu xong nói:
- Chúng ta đi nè!
Quảng Lượng nói:
- Sư đệ, chừng sư đệ về ta sẽ đến cám ơn sư đệ.
- Ơn nghĩa gì nào! Chuyện nhỏ đâu nhằm nhò.