Chương 127
Thi diệu pháp cợt đùa giúp nghĩa sĩ;
Nói tâm sự rúng động lòng tặc nhân.
Đoàn Sơn Phong cùng Lưu Văn Thông từ quán thịt đi ra thẳng đến Khánh Phong lầu. Vừa tiến vào thành thì thấy trên đường phố từng tốp ba người, hai người quan binh đều mang quân trang khí giới hẳn hoi. Các quan binh này đều quen biết với Đoàn Sơn Phong và Lưu Văn Thông cả, nên hỏi:
- Lưu gia, Đoàn gia, hai vị đi đâu đây?
Đoàn Sơn Phong đáp:
- Chúng tôi đi loanh quanh chơi. Các vị có sai sự gì thế?
Các quan binh đều nói:
- Chúng tôi vâng lệnh là cứ chờ sẵn ở đây, cũng không biết là lệnh gì. Nghe nói có việc trọng yếu liên quan đến mật án.
Quan binh cũng không biết là đến để bắt Đoàn Sơn Phong. Quan huyện chỉ gởi thư cho quan thủ dinh là phải phái 200 lính đóng ở hai bên Khánh Phong lầu, nghe theo sự điều khiển của Vương Hùng và Lý Báo, cho nên họ không biết là phải. Lưu Văn Thông đã biết rõ ràng, nhưng vẫn cùng Đoàn Sơn Phong bước vào quán, lên lầu ngồi. Trên lầu thực khách vắng hoe. Chưởng quỹ đã dặn phổ ky hôm nay không tiếp khách trên lầu vì nha môn mượn lầu biện án, cho nên phổ ky đâu dám bày bàn. Lưu Văn Thông và Đoàn Sơn Phong ngồi xuống xong, phổ ky mới biết bèn lau dọn bàn ghế, đem trái cây tươi ngon lên trước, kế đó mới tới cơm rượu. Hai người vừa uống kêu thức ăn thì nghe nơi cầu thang có tiếng la lớn:
- Ta ăn cơm trả tiền, cái thằng lông đỏ này sao không cho ta lên.
Phổ ky nhìn kỹ thì ra đó là một Hòa thượng kiếc. Nguyên Tế Điên quậy phá ở cửa hàng thịt xong, thấy Lưu Văn Thông và Đoàn Sơn Phong bước vào Khánh Phong lầu, cũng lót tót đi theo vào. Vừa bước vào quán, Tế Điên nghe phổ ky nói:
- Đại sư phó này, hôm nay không bán trên lầu, ở đó có người bao rồi.
Tế Điên nói:
- Ta muốn ăn một bữa cơm, nhờ hôm nay có thêm được ít tiền, định bụng là sẽ không phải ăn cơm ở dưới lầu; nếu không như vầy ta nào dám tới quán rượu! Trên lầu là các ông tai to mặt lớn, món ăn một trăm sáu, trên lầu bán tới hai trăm tư, Hòa thượng cũng ăn không nổi.
Phổ ky nghĩ bụng: "Ăn ở dưới lầu có sao đâu!". Bèn để Hòa thượng bước vào. Phổ ky vừa quay mặt đi, Tế Điên te te bước lên lầu, nói:
- Cái thằng lông đỏ này không cho ta lên lầu chớ!
Lên trên lầu, Tế Điên kiếm một chiếc bàn vừa ý ngồi xuống. Phổ ky lên trên lầu kề tai Tế Điên nói nhỏ:
- Đại sư phó này!
Tế Điên hỏi lớn: - Cái gì vậy?
Bị mắc có Lưu Văn Thông và Đoàn Sơn Phong, phổ ky không dám nói rõ. Chưởng quỹ cũng sợ Đoàn Sơn Phong thấy biết được nên lật đật kêu phổ ky lại, dặn:
- Đại sư phó cần ăn uống thứ chi cứ dọn cho ông ấy.