Chương 71
Vâng Lệnh Thầy, Anh Hùng Xu Cát Tỵ Hung,
Hoa Vân Long Ném Phiêu Cố Hại Ba Bạn.
Tại sao Tế Điên níu quan tài lại không cho đỉ Nhân vì chưởng quỹ của trại hòm lòng dạ không ngay thẳng. Người đi mua quan tài chính là lão họ Lý, người đi cùng với Lưu Vương thị xin tiền mua quan tài bữa trước. Khi được Lôi Minh, Trần Lượng giúp tiền rồi mà chồng của Lưu Vương thị bị ghẻ hành không đi được mới phiền tới lão Lý đi mua quan tài giùm. Lão Lý cũng không rành mua bèn tới bên ngoài cửa Đông, vào tiệm Đồng Phong thấy có cỗ quan tài kích thước vừa tầm, bên ngoài sơn đen bóng bèn hỏi chưởng quỹ:
- Cỗ quan tài này bao nhiêu tiền?
- Có 15 lượng bạc thôi!
Nguyên cỗ quan tài này không phải là cây đặc mà là hai lớp ván ghép lại, độn mạt cưa ở giữa, bên ngoài sơn bóng giống như hòm bằng gỗ tốt, thật ra là ván mục ghép thành. Trị giá chỉ có 5 lượng thôi. Chưởng quỹ có ý gạt người mới đòi Lý lão tiền quan tài là 15 lượng, luôn cả tiền chôn cất là 20 lượng. Lý lão chẳng biết giá cả bao nhiêu bèn ưng thuận. Chưởng quỹ nghĩ bụng: "Bán chiếc quan tài này xong, mình lời được mười mấy lượng, đủ ăn tiêu một tháng". Bèn sai bốn tên phổ ky khiêng quan tài đi liệm xác. Nào dè mới đi tới cửa Đông bị Ông Hòa thượng níu lại rồi đòi vào nằm thử. Chưởng quỹ không chịu cho, Hòa thượng phóng vào quan tài một cước, lớp ván mỏng bị bể toạc, mạt cưa bên trong đổ ra tùm lum. Lý lão thấy vậy nói:
- Tôi không chịu lấy cái này đâu! Tôi nói lấy cái quan tài bằng gỗ dày, nào dè cái này bên trong toàn mạt cưa không hà. Tôi không lấy đâu!
Chưởng quỹ nghĩ bụng: "Tiền đã vào tay, rủi gặp ông Hòa thượng phá bĩnh, tức thiệt". Bèn nổi giận thét phổ ky:
- Tụi bay ráp lại nện ông cho ta.
Bốn tên phổ ky áp lại định tóm Tế Điên. Tế Điên lấy tay chỉ một cái, miệng niệm lục tự chơn ngôn: "Án ma ni bát mê hồng. Án sắc lịnh hích!". Bốn tên phổ ky hoa mắt thấy tên chưởng quỹ của họ chính là Hòa thượng. Bốn tên áp tới nắm chưởng quỹ thoi lia lịa. Chưởng quỹ vội la lên:
- Đừng đánh! Ta đây mà!
Bọn phổ ky nói:
- Đánh cho mi biết tay, cho hết phá bĩnh việc buôn bán của người ta!
Chưởng quỹ lại la lên:
- Ta là Vương chưởng quỹ đây.
Bốn tên phổ ky nghe la, nhìn kỹ lại, té ra mình đánh nhầm chưởng quỹ. Bốn tên tính chạy rượt đánh Hòa thượng. Ngay lúc đó, Lôi Minh, Trần Lượng cũng vừa tới. Trần Lượng la:
- Đừng đánh có chuyện gì thế!
Chưởng quỹ dòm lại thấy hai người có dáng vẻ tráng sĩ, tướng mạo khác thường, nói:
- Hai vị đại gia đừng để ý tới, tôi gây gổ xích mích riêng với vị Hòa thượng này thôi.