Quyển 77
XXII. PHẨM THIÊN ĐẾ 01
Lúc bấy giờ có bốn đại Thiên Vương ở thế giới ba lần ngàn này, cùng với vô lượng trăm ngàn vô số ức thiên chúng trong Tứ đại thiên ấy, đều cùng đến nhóm họp; có Thiên đế ở thế giới ba lần ngàn này, cùng vô lượng trăm ngàn vô số ức thiên chúng cõi trời Ba-ba cùng đến nhóm họp; có Thiên vương Thiện thời phần ở thế giới ba lần ngàn này cùng vô lượng trăm ngàn vô số ức thiên chúng cõi Thiện thời phần đều cùng đến nhóm họp; có Thiên vương Diệu Hỷ Túc ở thế giới ba lần ngàn này cùng vô lượng trăm ngàn vô số ức Thiên chúng ở cõi Hỷ Túc cùng đến nhóm họp; có Thiên vương Lạc Biến Hóa ở thế giới ba lần ngàn này cùng với vô lượng trăm ngàn vô số ức thiên chúng ở cõi Lạc Biến Hóa đến nhóm họp; có Thiên vương Tự Tại ở thế giới ba lần ngàn này cùng với vô lượng trăm ngàn vô số ức Thiên chúng cõi Tha Hóa Tự Tại đều đến nhóm họp; có Thiên vương Đại Phạm ở thế giới ba lần ngàn này cùng với vô lượng trăm ngàn vô số ức Thiên chúng cõi Sơ Tịnh Lự đều đến nhóm họp; có Cực Quang Tịnh Thiên ở thế giới ba lần ngàn này cùng với vô lượng trăm ngàn vô số ức Thiên chúng cõi Đệ Nhị Tịnh Lự đều đến nhóm họp; có Biến Tịnh Thiên ở thế giới ba lần ngàn này cùng với vô lượng trăm ngàn vô số ức Thiên chúng cõi Đệ Tam Tịnh Lự đều đến nhóm họp; có Quảng Quả Thiên ở thế giới ba lần ngàn này cùng với vô lượng trăm ngàn vô số ức Thiên chúng cõi Đệ Tứ Tịnh Lự đều đến nhóm họp; có Sắc Cứu Cánh Thiên ở thế giới ba lần ngàn này cùng với vô lượng trăm ngàn vô số ức thiên chúng cõi Tịnh Cư đều đến nhóm họp. Các Thiên chúng ấy đều do thắng nghiệp mà có được ánh sáng nơi diệu thân, so với hào quang thường tỏa ra nơi thân Như Lai thì trăm phần chẳng bằng một ngàn phần chẳng bằng một, trăm ngàn phần chẳng bằng một, cho đến trăm ngàn vô số ức phần cũng chẳng bằng một. Cứ như vậy, phần kể đếm, phần tính toán, phần thí dụ cho đến phần Ô-ba-ni-sát-đàm (phần cực số) đều chẳng bằng một. Vì sao Vì hào quang thường tỏa chiếu nơi thân Như Lai chói sáng rực rỡ, đối với các loại ánh sáng khác, nó là tối tôn, tối thắng, tối cực, tối diệu, không gì so sánh, không gì ngang bằng, vô thượng đệ nhất, che mờ ánh sáng của chư Thiên, khiến chẳng hiện rõ, giống như sắc đen đối với vàng ở châu Thiệm bộ.
Khi ấy, trời Đế Thích bạch Thiện Hiện: Nay chư Thiên ở cõi Dục, cõi Sắc trong thế giới ba lần ngàn này, tất cả đến tụ tập đều khao khát muốn nghe đại đức tuyên thuyết Bát-nhã-ba-la-mật-đa. Bạch đại Đức! Cái gì là Bát-nhã-ba-la-mật-đa của đại Bồ-tát? Thế nào là đại Bồ-tát nên trụ Bát-nhã-ba-la-mật-đa? Thế nào là đại Bồ-tát nên học Bát-nhã-ba-la-mật-đa?
Cụ thọ Thiện Hiện bảo Đế Thích: Hay thay! Hay thay! Kiều Thi Ca! Chư Thiên các ông hãy lắng nghe! Lắng nghe! Ta sẽ nương thần lực của Phật, thuận theo ý Như Lai vì các đại Bồ-tát tuyên thuyết Bát-nhã-ba-la-mật-đa. Kiều Thi Ca! Như chỗ nên trụ và chỗ nên học của đại Bồ-tát, chư Thiên các ông, vị nào chưa phát tâm cầu quả vị giác ngộ cao tột thì nay đều nên phát. Kiều Thi Ca! Nếu ai vào Chánh tánh ly sanh của Thanh-văn, Độc-giác, thì chẳng thể phát tâm cầu quả vị giác ngộ cao tột. Vì sao? Vì đối với dòng sanh tử, họ đã làm ngăn cách. Trong đó, nếu có ai có thể đối với quả vị giác ngộ cao tột mà phát tâm hướng đến thì ta cũng tùy hỷ. Vì sao? Vì đối với các vị sĩ phu tối thắng thì nên cầu thượng pháp; đối với hữu tình tối diệu thiên, ta chẳng làm trở ngại.