20. THIỀN SƯ PHÁP THƯỜNG
Đại Mai - (752 - 839)
Sư họ Trịnh, quê ở Tương Dương, lúc nhỏ xuất gia theo thầy ở chùa Ngọc Tuyền, Kinh Châu.
Ban sơ đến tham vấn Mã Tổ, Sư hỏi:- Thế nào là Phật?
Mã Tổ đáp:- Tức tâm là Phật.
Sư liền đại ngộ.
*
Đời Đường khoảng niên hiệu Trinh Nguyên (785-805 T.L.), Sư đến núi Đại Mai cách xa huyện Ngân bảy mươi dặm, kết cỏ làm am, ở ẩn trong rừng mai.
Trong hội Diêm Quan (chỗ giáo hóa của Thiền sư Tề An) có vị Tăng vào núi tìm cây gậy, lạc đường đến am Sư. Vị Tăng hỏi:
- Hòa thượng ở núi này được bao lâu?
Sư đáp:- Chỉ thấy bốn núi xanh lại vàng.
- Ra núi đi đường nào?
- Đi theo dòng suối.
Vị Tăng về thuật lại cho Thiền sư Tề An nghe, Tề An nói:
- Ta hồi ở chỗ Mã Tổ từng thấy một vị Tăng, sau này không biết tin tức gì, có phải là vị Tăng này chăng?
Tề An bèn sai vị Tăng ấy đi thỉnh Sư xuống núi.
Sư có bài kệ đáp:
Tồi tàn khô mộc ỷ hàn lâm
Kỷ độ phùng xuân bất biến tâm
Tiều khách ngộ chi du bất cố
Dĩnh nhân na đắc khổ truy tầm.
Dịch:
Cây khô gãy mục tựa rừng xanh
Mấy độ xuân về chẳng đổi lòng
Tiều phu trông thấy nào đoái nghĩ
Dĩnh khách thôi thì chớ kiếm tìm.