Chương 236
Thần đồng tử thân gặp ma hỏa kiếp;
Thỉnh Phật Tiên sử kiếm trấn quân ma.
Dương Minh Viễn vừa đốt chết Chữ Đạo Duyên thì nghe bên ngoài có tiếng khóc lớn:
- Đạo Duyên ơi, không ngờ ngươi bị chết thảm thiết như thế này! Hết rồi, hết rồi! Lão phu đi chuyến này kể như công cốc! Chưa thỉnh được bửu bối. Thôi rồi, xong hết! Kể cả Tế Công, Phục Hổ La Hán cũng tiêu luôn. Đây chắc là điều khổ của người tu đạo chúng ta đây!
Dương Minh Viễn nhìn ra, thì người mới đến chính là Đông phương thái duyệt Lão tiên ông, tay còn cầm nửa trái bầu chưa chịu liệng bỏ. Lão tiên ông sau khi chia tay cùng Chữ Đạo Duyên, một mạch thẳng đến núi Cửu Tòng tìm Trường Mi La Hán mượn Hàng ma bảo sử để cứu Tế Công, sẵn báo cừu việc bể hồ lô luôn thể. Ngờ đâu đến núi Cửu Tòng chỉ gặp Ngộ Thiền. Ngộ Thiền lật đật hành lễ, nói:
- Tiên ông từ đâu đến đây?
- Ngộ Thiền ơi, không xong rồi! Chỉ tại ngươi hỏa thiêu Vạn Hoa sơn mà bây giờ Bát ma bày Ma hỏa kim quang trận ở chùa Kim Sơn để đốt sư phó ngươi. Ta đi khuyên giải họ, Bát ma chẳng chịu nghe, ta định dùng Càn khôn áo diệu đại hồ lô thâu họ vào đó, nào ngờ Lục hợp đồng tử Tủng Hải thần thông quảng đại, ông ta nổ nát hồ lô của ta. Ta cùng Đạo Duyên đang than khóc, may gặp Bạch vân tiên trưởng Từ Trường Tịnh, Dã hạc chân nhân Lữ Đổng Minh nói cho ta công việc nên làm, bảo Chữ Đạo Duyên về Tổ sư gia Lý Hàm Linh mượn Trảm ma kiếm, còn ta thì đi tìm Trường Mi La Hán để mượn Hàng ma bảo sử cứu Tế Công. Nếu không có hai thứ ấy thì Bát ma sẽ đốt chết sư phó ngươi rồi cũng sẽ đến tìm ngươi thôi. Chẳng cần phải Bát ma đến cả, chỉ một người đến thôi, vẫy Ma hỏa phang là ngươi phải hiện nguyên hình. Năm ngàn năm đạo hạnh của ngươi kể như đi đứt, ngươi cũng không sống nổi.
Ngộ Thiền nghe rồi đằng hắng một tiếng, nói:
- Việc đến nước này, không còn cách nào khác, tôi phải đi gặp sư phó tôi mới được.
- Cái thằng nhỏ này nói bậy bạ không! Ngươi làm sao mà đi được? Ngươi là đầu mối họa, Bát ma muốn tìm ngươi mà tìm không được! Bây giờ ngươi đi há chẳng phải là chui vào rọ sao? Ngươi hãy cùng ta đi gặp Trường Mi La Hán, ngươi thay mặt sư phó ngươi dập đầu cầu xin, cả ta nữa cũng xin Ngài, mới có thể nhờ Ngài cứu mạng sư phó ngươi.
- Lão phương trượng không có ở chùa. Nếu có ở chùa tôi đã dẫn ông đi gặp người rồi.
- Đi đâu vậy?
- Đi đã mười mấy ngày rồi, hẹn với Tử hà chân nhân đi chầu Bắc Hải, chỉ để tôi và Thông tý viên hầu ở lại giữ chùa thôi.
Lão tiên ông nghe nói mấy câu đó, ngạc nhiên một hồi lâu, mới nói:
- Ta vào trong chùa đợi mấy ngày, biết chừng đâu lúc đó sư phó ngươi trở về. Nếu như không trở về, chắc là hết cách rồi đa!
- Cũng được!
Ngộ Thiền nói rồi cùng Lão tiên ông vào trong chùa Tòng Tuyền. Ngộ Thiền đưa vào Bắc thượng phòng ở viện chái Đông mời ngồi rồi đun nước pha trà đãi tiên ông. Đang nói chuyện, từ bên ngoài đi vào một con vượn lớn, cả người lông đều trắng cả, hai mắt đỏ long lanh, tay xách giỏ trái cây. Thấy tiên ông, con vượn bò xuống đất dập đầu vái lạy. Ngộ Thiền nói:
- Đây là con Thông tý viên hầu, mỗi khi hái được trái cây ngon đều đem về cho Lão phương trượng.